Từ Lương Khoa uống không nhiều lắm, tuy cậu say nhưng vẫn nghe hiểu được lời của người khác. Vậy nên, cậu và Tỉnh Dĩ mỗi người đỡ một người chuẩn bị về nhà.
Khâu Cự uống nhiều như thế đương nhiên không thể về nhà. Nếu không nhà cậu ta mở đại hội phê bình mất, may mà người nhà Khâu Cự vẫn chưa biết cậu ta quay về núi Nam Trấn.
Thế là Tỉnh Dĩ thương lượng với Từ Lương Khoa để Từ Lương Khoa cho cậu ta ở nhờ nhà một đêm.
Sắp đi rồi mà Diêm Tư Niên còn biết cầm xiên nướng cuối cùng chưa ăn xong rồi nhấn mạnh như lẽ đương nhiên: "Không được lãng phí thức ăn.”
Vậy nên dù bị cay đến chảy cả nước mũi lẫn nước mắt thì Diêm Tư Niên vẫn kiên trì ăn hết xiên nướng còn lại.
Tỉnh Dĩ gọi một xe taxi, nhét cả ba người vào trong xe rồi nói địa chỉ cần đến của mỗi người bọn họ với bác tài. Diêm Tư Niên ngồi trên ghế phó lái, dù cay đến nước mắt đầm đìa thì vẫn ló đầu ra vẫy tay tạm biệt Tỉnh Dĩ.
Tỉnh Dĩ nhìn bọn họ rời đi với ánh mắt rối rắm, trong lòng lặng lẽ cầu nguyện Từ Lương Khoa có thể phát huy công dụng để ý hai người kia. Cô nói to: "Về nhà rồi thì nhớ gọi điện thoại cho mình.”
Vừa vào trong taxi thì Khâu Cự đã mơ màng tựa đầu lên vai Từ Lương Khoa ngủ ngon.
Taxi đi được hơn 200 mét, bác tài có vẻ vô cùng do dự tựa như đang đấu tranh tâm lý gì đó trong nội tâm. Cuối cùng, bác tài bỗng đáng vô-lăng mà nói với Diêm Tư Niên: "Người trẻ tuổi, tôi thấy nhiều người bởi vì sĩ diện mà cuối cùng mất đi nhiều thứ. Nghe tôi, quay lại đuổi theo cô ấy đi! Nếu không cậu sẽ hối hận cả đời mất.”- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play