Buổi tối, Tỉnh Dĩ ăn cơm cùng với bà Tỉnh, bà đi ngủ sớm, Tỉnh Dĩ không muốn xem TV một mình nên cũng về phòng.
Cô đứng trên ban công một lúc, không khí năm mới bên ngoài càng lúc càng rõ ràng, nhà nào cũng treo đèn lồng. Tỉnh Dĩ đẩy cửa sổ ra, hơi thở của cô tạo thành màn sương mờ ảo trong đêm đông.
Ngoài trời đêm tối âm u, ánh đèn sáng rực, trẻ con chạy rầm rập ngoài ngõ, tiếng cười nói rôm rả phá vỡ sự tĩnh lặng của buổi tối.
Tỉnh Dĩ mỉm cười, dựa vào cửa sổ, bất giác nhớ lại lúc cô còn nhỏ, mỗi đêm giao thừa ở thị trấn đều thả những chiếc đèn trời. Chúng bay lên trông rất đẹp. Ánh sáng của những chiếc đèn ấy khiến Tỉnh Dĩ nhớ mãi nhưng giờ thì không được phép thả nữa rồi.
Tỉnh Dĩ đi đến bên giường, giang hai tay về phía sau, ngã lên giường, bộ ngực mềm mại đụng vào nệm. Lúc trưa cô ngủ nhiều rồi nên giờ không thấy buồn ngủ nữa.
Nhìn lên trần nhà, Tỉnh Dĩ bất giác nghĩ đến đèn trời rồi lại nghĩ đến Lăng Nhạc An cùng với hai người kia. Cô tự hỏi liệu không biết họ đã lên lễ hội trên núi chưa.
Tỉnh Dĩ cầm điện thoại di động xem nhưng Từ Lương Khoa vẫn chưa gửi cho cô một bức ảnh nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT