Tỉnh Dĩ ăn xong lại uống thuốc, sau đó ngồi trong phòng khách chơi đùa với bọn họ. Trời chưa tối, cô đã đi ngủ.
Ngày hôm nay đối với Tỉnh Dĩ trôi qua thật nhanh, nhưng đối với Lăng Nhạc An thì lại dài vô cùng, anh cố gắng hết sức để điều khiển sự chú ý của mình khỏi Tỉnh Dĩ, không đi quá giới hạn, nhưng cũng chẳng có tác dụng gì.
Đêm xuống, Lăng Nhạc An đang nằm trên giường, khuôn mặt của Tỉnh Dĩ lại hiện lên trong tâm trí anh.
Lăng Nhạc An nhìn thấy Tỉnh Dĩ trong mơ. Cô vẫn bị ốm, đôi mắt ngấn nước, khuôn mặt tràn đầy sức xuân. Lăng Nhạc An thậm chí có thể nhận ra đây chỉ là một giấc mơ nhưng anh không thể rời mắt khỏi cô.
Cô đột nhiên đến rất gần, “Tại sao anh luôn nhìn em, anh thích em sao?” Thanh âm của cô rất nhỏ, nhưng lại ngọt ngào, trên mặt hiện lên nụ cười, “Anh không coi em là người thân à, anh trai?"
Cách gọi này của cô như một chậu nước lạnh đột ngột dội vào đầu Lăng Nhạc An. Anh tỉnh lại, ý thức đó không phải Tỉnh Dĩ, đó chỉ là hình ảnh phản chiếu ham muốn của anh, đồng thời cũng lên án anh.
Tầm nhìn Lăng Nhạc An mờ mịt. Bản năng lấn át lý trí, tùy ý nhìn thân thể người trước mắt. Ánh mắt anh rơi từ đôi má tươi như hoa xuân trượt qua chiếc cổ trắng như tuyết của cô, mắt anh mơn trớn vòng eo thon thả, cổ tay và cổ chân trắng nõn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT