Nói như súng liên thanh một hồi, cảm xúc của bà mới từ từ bình tĩnh lại:
- Con còn nhỏ lắm, nên không biết được tầm quan trọng của việc kết bạn. Bây giờ nhìn thì đúng là tụi nó có vẻ không xấu, nhưng nhìn người phải biết nhìn xa, một ngày nào đó tụi nó sẽ bắt đầu lợi dụng con, liên lụy tới con! Mẹ nghe nói có đứa con trai của bộ trưởng kết bạn bừa bãi, thường chơi với mấy tên du côn. Cuối cùng bị người ta bỏ xì ke rồi biến thành một tên nghiện! Ví dụ như vậy đâu đâu cũng có, con đừng nghĩ là mẹ đang nói quá.
Nghe đến đó, Cô Từ Hành bỗng nhiên ngẩng đầu đáp lại một câu:
- Mẹ, nếu mẹ không vui thì mẹ muốn nói con thế nào cũng được nhưng xin đừng nói bọn họ như vậy. Con không biết thứ bậc là gì, con chỉ biết mọi người sinh ra đều bình đẳng và mỗi linh hồn đều như nhau cả thôi.
- Hay lắm! - Vành mắt Từ Mạn lập tức ửng đỏ, run giọng nói: - Quả nhiên con bị tụi nó làm mê muội rồi, còn dám trả treo với mẹ nữa!
Vừa dứt lời bà ảo não nhắm chặt hai mắt im lặng rơi lệ, lộ ra dáng vẻ đau lòng chết đi được.
Bầu không khí nặng nề khiến người ta không thở nổi ấy đè lên người Cô Từ Hành. Cậu nhìn mẹ mình, môi khẽ cử động nhưng lại không biết nên nói gì. Nói con sai rồi ư? Không, con không có sai! Nhưng nếu không làm theo ý bà sẽ khiến mọi chuyện càng tồi tệ hơn.
Một cảm giác chẳng lành nảy lên trong lòng Cô Từ Hành: Có lẽ bọn họ sẽ bị tách ra thật. Khi đó Cô Từ Hành còn chưa nhận ra hành vi của Từ Mạn là một hình thức bạo lực mềm điển hình, người như Từ Mạn đã quen dùng tình cảm làm vũ khí để thao túng hành vi của người khác. Và chính thằng bé cũng không nhận ra rằng, mình không sống được cuộc đời của mình mà phải sống như hình mẫu của một đứa trẻ ngoan.
Thấy Cô Từ Hành không có vẻ gì là sẽ nhận lỗi, Từ Mạn lại lớn tiếng khóc:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT