Trước đây cô bé luôn tưởng tượng dáng vẻ của Cô Từ Hành sau khi sang Mỹ bằng trí tưởng tượng của mình. Cô bé nghĩ rằng, với vốn liếng sẵn có thì anh chắc chắn sẽ trở thành nhân vật ABC nổi bật trong các bộ phim Âu Mỹ: đẹp trai, sáng bừng, vui vẻ và cởi mở. Nhưng cô bé đã nhầm, ngay cả khi ở một đất nước nhiệt tình và tự do thì anh vẫn đi theo con đường cũ của mình là trở thành một người điềm tĩnh, sống nội tâm và ít nói.
Cảm nhận được ánh mắt của Ninh Dĩ Mạt, ánh mắt hờ hững của Cô Từ Hành lướt qua đám đông rồi đáp xuống mặt cô. Ninh Dĩ Mạt vốn muốn nở một nụ cười hào sảng, sau đó gọi “anh Từ Hành" giống như cái cách mà cô bé hay gọi Cô Giang Ninh vậy. Thế nhưng khi ánh mắt của anh quét qua, cô bé lại bất giác cúi đầu xuống.
Cô Giang Ninh quay đầu lại thấy Ninh Dĩ Mạt, bèn cười vẫy tay: 
- Lại đây!
Cô bé chậm rãi đi qua đám người, ngồi xuống bên cạnh Cô Giang Ninh. Trong lúc ngồi xuống, cô bé tinh ý nhận thấy một số thay đổi nhỏ giữa lông mày và mắt của Cô Từ Hành. Chỉ là một cái chớp mắt, nhưng nó khiến Dĩ Mạt đọc được một loại nỗi buồn mang tên “cảnh còn người mất". Cùng lúc đó, Ninh Dĩ Mạt sực nhớ trước giờ cô bé luôn là người ngồi bên cạnh anh cơ mà.
Bữa ăn tối hôm đó không vui vẻ gì, Ninh Dĩ Mạt và Cô Từ Hành không nói chuyện nhiều. Chỉ có Cô Giang Ninh hỏi, Cô Từ Hành ở Mỹ thế nào, định thi trường đại học nào, có bạn gái người nước ngoài hay không,... Càng nói càng thấy anh không có hứng thú nói chuyện, Cô Giang Ninh cũng ngừng nói. Ba người im lặng ăn cơm, Cô Giang Ninh xấu hổ đến độ đứng ngồi không yên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play