Mãi cho đến ngày hôm sau, Ninh Dĩ Mạt mới biết được tin tức chính xác. Cô Tĩnh Huân - con trai cả của Cô Chấn Tiệp, đã hy sinh thân mình cứu sống hai đứa trẻ bị rơi xuống nước cách đây không lâu. Đêm qua, thi thể của Cô Tĩnh Huân đã được gửi về Duật Thành. Cô Tĩnh Huân năm đó chỉ mới hai mươi hai tuổi đã làm Trung Úy, vốn dĩ tương lai vô cùng xán lạn. Thế nhưng lại vì cứu người mà âm dương cách biệt cùng với người nhà. 
Trong mấy ngày kế tiếp, các phương tiện truyền thông lớn trong thành phố thay phiên nhau ca ngợi người liệt sĩ trẻ tuổi này. Ninh Dĩ Mạt nhìn thấy ảnh chụp Cô Tĩnh Huân trên báo, Cô Tĩnh Huân và Cô Tư Hành có ngoại hình khá giống nhau nhưng phong thái lại hoàn toàn khác nhau. Cô Tĩnh Huân trên ảnh y hệt ánh mắt trời, gương mặt điển trai và cương nghị ấy chất chứa ý cười cứ như mọi khó khăn trên thế gian này chưa bao giờ xảy đến với anh ta. Ninh Dĩ Mạt cầm tờ báo, nhìn di ảnh của Cô Tĩnh Huân, nước mắt không ngừng rơi xuống, ngay cả cô bé cũng không biết tại sao nước mắt lại rơi.
Lễ tiễn đưa vong linh của Cô Tĩnh Huân được tổ chức tại nhà tang lễ thuộc khu Duật Thành. Với quyền lực của nhà họ Cô, cộng thêm tầm ảnh hưởng của việc hy sinh cứu người của Cô Tĩnh Huân đã thu hút tới hai nghìn người từ mọi tầng lớp trong xã hội đến tham dự tang lễ. Hôm đó, ông trời dường như đang khóc cho Cô Tĩnh Huân. Trời còn chưa sáng đã bắt đầu mưa.
Ninh Dĩ Mạt và Ninh Chí Vĩ đến nhà tang lễ từ rất sớm. Nhìn thấy Cô Tĩnh Huân nằm trong chiếc hòm pha lê được bao quanh bởi những bông hoa cúc trắng từ phía xa xa, Cô Chấn Tiệp và Từ Mạn đứng ở phía trước đang dìu dắt nhau. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, tóc của Cô Chấn Tiệp đã bạc hơn phân nửa. Mặc dù tinh thần ông rất mạnh mẽ, nhưng khuôn mặt không có chút tinh thần nào. Cả người Từ Mạn mềm nhũn không còn tí sức dựa vào lồng ngực Cô Chân Tiệp, đôi mắt sưng đỏ dường như không thể nhìn thấy gì nữa. Ánh mắt vô hồn, nước mắt Từ Mạn không ngừng lăn dài trên khuôn mặt héo hon. Phía sau bọn họ, là những người họ hàng khác của nhà họ Cô. Trên mặt người nào người nấy đều lộ ra vẻ đau thương, chỉ nhìn thoáng qua là thấy ai trong số họ cũng có tư thế hiên ngang thẳng tắp và khí chất không ai sánh bằng. 
Trong nhà tang lễ, tiếng khóc râm ran như đang dạo nên một bản nhạc buồn. Ninh Dĩ Mạt bỗng nhiên đứng sững ở giữa đám đông, bên ngoài lỗ tai y chang bị một lớp màng che phủ. Mọi âm thanh lọt vào lỗ tai đều có vẻ rất mờ mịt.   
Trên bục, thủ trưởng đơn vị của Cô Tĩnh Huân rơm rớm nước mắt đọc điếu văn, lần lượt kể lại từng câu chuyện của người đã khuất. Mọi người cúi đầu im lặng, thỉnh thoảng lại có tiếng khóc nấc lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play