Hàn Giang là một người mà khi không tức giận, dáng vẻ thường thấy nhất đó chính là không có biểu hiện gì cả, điều này cũng đủ để toát lên cảm giác không nên lại gần.
Khi anh tức giận, thậm chí nó còn đáng sợ hơn.
Toàn bộ khuôn mặt đều toát lên một lạnh lùng sắc bén, hơn nữa ánh mắt của anh dữ tợn đến nỗi người ta không dám nhìn thẳng, thẳng thắn tuyên bố với người khác rằng họ đang tìm chết.
Người đàn ông ở đối diện nhanh chóng kéo quần lên rồi chạy mất cả bóng dáng.
Hàn Giang xoa xoa đầu của Ôn Nhan, buông cô ra rồi nói: "Không có việc gì."
Lồng ngực của Ôn Nhan còn đang nhấp nhô, bệnh vừa mới khỏi không lâu, bây giờ cơ thể lại ra mồ hôi lạnh, có lẽ lại bị bệnh thêm lần nữa.
Hàn Giang để cô ngẩng đầu lên, phát hiện ra gương mặt của cô đỏ bừng một cách lạ thường, anh lấy tay sờ trán cô: "Em sợ sao?"
Ôn Nhan lắc đầu, sau đó lại cảm thấy có chút không được tự nhiên lại cúi đầu xuống.
Cái ôm lúc này đã chiếm toàn bộ tâm trí của cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT