Đọc tại Blog của tớ nữa nhee:
https://idyllicserein.blogspot.com/?m=1
Ở Hoàng cung ai càng hiền càng nhanh chết, thâm cũng thâm hiểm tranh giành quyền lực, đấu đá lẫn nhau vậy mà lại bắt một người lành hiền như ta khoá xuân trong đó.
Ta vốn dĩ không thích những tư tưởng cổ hủ thời phong kiến, càng không nghĩ đến sẽ có hảo cảm với người cổ đại tuy nhiên người tính sao bằng thiên tính. Sau này ta lại có một mối tình thú vị với Hoàng đế.
Hậu cung do ta đứng đầu trước kia rất nhiều sóng gió, vô cùng sinh động, sau này rất yên ổn nha.
Có điều, ta cũng không biết mục đích cuối cùng của mình là gì. Tìm cách trở về thế giới của ta ư? Hay sống trọn một đời bên cạnh Hoàng đế? Ta đều không biết. Chỉ hiểu rằng, dù lựa chọn thế nào, cuộc sống này cũng vẫn rất tươi đẹp.
…
Những cuộc đối thoại ngẫu hứng có phần vô tri vô tình cuốn hai người vào những cảm xúc vô định để rồi trong lòng họ đều có đối phương.
" - Nàng đường đường là mẫu nghi thiên hạ, có thể qua đêm ở phủ đệ đệ trẫm được sao?
- Về cơ bản đã nghỉ qua đêm ở đó rồi.
Á khẩu!"
“ - Lúc đầu bệ hạ định lấy cớ Tùy Lâu cung đang dựng lại nên cho Hoàng hậu đến nghỉ ngơi tại đây, sau đó vì người đã khi quân phạm thượng, trực tiếp mắng hoàng đế nên càng có lý do để đưa nương nương đến nơi này. Trong Hoàng cũng lại xảy ra tranh chấp một vài chuyện, đưa người đến đây chính là muốn Hoàng hậu tránh xa những chuyện đó. Thật ra Hoàng đế vẫn luôn âm thầm bảo vệ Hoàng hậu.”
Ngược dòng thời gian về các thời đại, triều đại mấy trăm hay mấy nghìn năm về trước, chứng kiến những câu chuyện ngọt ngào có, khổ đau có. Cuối cùng ở nơi ấy, dù là cuộc chiến tranh quyền đoạt vị hay câu chuyện tình yên bình như mặt nước, họ dù sao cũng đã yêu
Người Việt ủng hộ truyện của người Việt