Lăng Tiêu Điện.


Cửu Hoa đứng bên cửa sổ nhìn về nơi xa, đã hai ngày trôi qua, người của cô ta còn chưa trở về......


Cửu Hoa không muốn tin, nhưng sự thật bày ra trước mắt, người của cô ta không có khả năng ở hạ giới hai năm vẫn chưa tìm được người.


Chắc chắn đã xảy ra chuyện.


Xem ra nữ chính có khí vận hộ thân, đúng là khó đối phó.


Nếu bây giờ tiếp tục phái người xuống, phỏng chừng cũng không đối phó được Nguyệt Hi......


Cô ta phải tăng cường thực lực của mình và những người bên cạnh, có càng nhiều thân tín, cô ta mới thuận lợi làm nhiều việc hơn.


"Các ngươi ra ngoài trước đi." Cửu Hoa quay đầu nói với những người khác trong điện: "Không có sự cho phép của ta thì không được vào."


"Dạ."


Cửu Hoa chờ mọi người rời đi, sau khi nâng tay tạo kết giới, bấm tay niệm thần chú lấy ra một cái bếp lò màu đen.


Cô ta xếp bằng ngồi xuống, bắt đầu truyền tiên lực vào bếp lò.


......


......


Muốn Sùng Vân an toàn trở lại Tiên giới, phải để hắn lịch kiếp bình yên.


Hoa Vụ tìm một chỗ ở gần Sùng Vân, trông coi nam chính nhỏ tuổi, nói là để bảo vệ hắn.


Tinh Bạch Vũ và Hoa Vụ nằm ngay ngắn trong sân phơi nắng, "Chúng ta phải nằm như vậy cả ngày sao?"


"Ngươi cũng có thể nằm sấp."


"Không phải......" Tinh Bạch Vũ bò dậy, "Tiên giới thì sao?"


"Trên trời một ngày dưới đất một năm, ngươi hoảng cái gì?"


"......" Nói như vậy cũng không sai, nhưng bây giờ Sùng Vân mới bảy tuổi đấy!!


Ai biết kiếp của hắn lúc nào tới?


Chẳng lẽ bọn họ cứ phải ở đây mãi?


"Hơn nữa Sùng Vân không về, Yên Vu kia còn không phải là muốn cắn ta không nhả à." Hoa Vụ nằm đến thoải mái: "Đánh chó phải nể mặt chủ."


Tinh Bạch Vũ: "......"


Hoa Vụ cũng không phải là nằm cả ngày, lúc cô không có việc gì làm cũng ngồi trong sân viết viết vẽ vẽ.


Tinh Bạch Vũ một chữ cũng không biết, chỉ cảm thấy cô đang làm quỷ vẽ bùa*, dù sao trước kia cô cũng chỉ có thể vẽ bậy.


*ma vẽ bùa: viết vẽ linh tinh vớ vẩn, không có ý nghĩa.


"Ngươi nói xem lần lịch kiếp này của Sùng Vân Tiên Tôn, là lịch kiếp gì?" Tinh Bạch Vũ tám chuyện với Hoa Vụ: "Chắc không phải tình kiếp chứ?"


Đối với một đại nhân vật như Sùng Vân Tiên Tôn, những việc này đều được bảo mật, trừ ti mệnh thượng tiên, ai cũng không biết Sùng Vân Tiên Tôn lịch kiếp gì.


Đương nhiên...... Cái BUG* này Hoa Vụ biết.


*lỗ hổng, lỗi trong phần mềm, hệ thống.


Lần này của nam chính không phải tình kiếp.

 

Là sinh tử kiếp.


"Hy vọng hắn có thể thi đạt thành tích cao." Hoa Vụ thở dài: "Bằng không thật uổng công ta mỗi ngày đều bảo hộ hắn."


Tinh Bạch Vũ: "???"


Ngươi ngày nào cũng nằm ở đây, gọi là bảo hộ?


Hoa Vụ cũng không phải luôn ở chỗ này, có khi cô sẽ rời đi một thời gian, đi tìm mấy thứ hiếm lạ cổ quái.


Tinh Bạch Vũ nhìn không hiểu Hoa Vụ đang làm cái gì, "Ngươi tìm mấy thứ này làm gì?"


Lúc đó Hoa Vụ khẽ thở dài, "Ta không chỉ gánh vác chức trách truyền đạt tình yêu, còn gánh vác trọng trách cứu vớt người khác."


Hoa Vụ nói xong, lại tự khen mình: "Sao ta lại vĩ đại như vậy chứ, đến ta còn phải cảm động."


Tinh Bạch Vũ: "......"


Tinh Bạch Vũ lại hoài nghi Hoa Vụ nhập ma.


......


......


Sùng Vân là đại thiếu gia Tần phủ, Tần Sùng Vân là tên hắn lúc này.


Tần Sùng Vân bây giờ giờ đã mười bốn tuổi, đã vô địch khắp các vùng lân cận.


Sau một trận thắng lợi nữa, Tần Sùng Vân về nhà, lúc hắn đi ngang qua nhà bên cạnh, thấy một thiếu nữ đang xách một con chim ra cửa.


Lúc hắn năm tuổi, đã gặp qua nàng.


Lúc bảy tuổi, nàng dọn tới cạnh nhà hắn.


Tần Sùng Vân nhớ rõ nàng, là bởi nhiều năm như vậy, dung mạo nàng không hề thay đổi, dường như giống với trẻ mãi không già trong lời kể của thoại bản.


Nhưng hắn không thường xuyên chạm mặt nàng, phần lớn thời gian sân nhà bên cạnh đều im ắng.


Có một lần hắn trèo tường nhìn qua, bên trong đều phủ bụi, căn bản không có ai.


Nhưng không quá mấy tháng, nàng lại về.


Vài năm như vậy, bọn họ đều không có bất kỳ giao lưu nào.


"Yêu...... Yêu quái! Cứu mạng......"


Tiếng kêu thảm thiết từ cửa lớn Tần phủ truyền đến.


Tần Sùng Vân theo bản năng nhìn vào nhà mình, chỉ thấy một hạ nhân người đầy máu chạy ra khỏi cánh cửa đỏ son đang mở, nhưng còn chưa chạy được mấy bước, đã bị thứ kỳ quái cuốn vào.


Hoa Vụ nhìn Tần Sùng Vân chạy về phía Tần phủ.


Tinh Bạch Vũ đập cánh, "Chúng ta có mau đi xem không?"


"Không đi." Cốt truyện của nam chính, cô xen vào làm gì...... Tuy rằng kịch bản là nữ chính với nam chính cùng nhau đối mặt.


Nhưng cô không có hứng thú với nam chính cương trực công chính.


Có cô là một nữ chính cương trực công chính là đủ rồi!


Lại nói nữ chính cũng không yêu cầu cô gặp mặt nam chính.


Người của Tần phủ chết một cách bất thường, Tần Sùng Vân trở thành cô nhi sau một đêm.


Mà những người còn lại trong Tần gia ngấp nghé mọi thứ của Tần gia, thiết kế để đuổi Tần Sùng Vân ra ngoài.


Nhưng bắt đầu từ thảm án Tần gia, càng ngày càng nhiều yêu vật hiện thế, gây họa nhân gian, khơi mào chiến sự.


Tần Sùng Vân thề phải báo thù cho người thân, hắn bái sư học nghệ, tòng quân.


Hoa Vụ rời đi một đoạn thời gian, trở về đã nghe thấy Tần Sùng Vân là chiến thần tướng quân tiếng tăm lừng lẫy.


Nhưng điều mà Hoa Vụ không ngờ tới chính là......


Cô thấy tai tinh Tạ Chiết Liễu bên cạnh Tần Sùng Vân.


......


......


Hai quân đối đầu, Tần Sùng Vân cưỡi một con ngựa đen, đứng đầu đội quân.


Ngay bên phải hắn, có một chiếc chiến xa* đã cải tiến, Tạ Chiết Liễu ngồi ở trên, thản nhiên nghịch ngợm lọn tóc của mình, cười như không cười nhìn đội ngũ đối diện.


*xe dùng trong chiến đấu, cơ bản chỉ dùng để chở người (thường là quân sư hoặc tướng lĩnh không thích/biết/dám cưỡi ngựa), bản cải tiến có thể tích hợp vũ khí hoặc tăng phòng ngự.


"Đó là tên bị xa lánh lần trước cướp Tiên Khí bản mạng của ngươi sao?" Tinh Bạch Vũ dùng cánh chọc mạnh Hoa Vụ, "Tại sao tên đó lại ở cùng Sùng Vân?"


Hoa Vụ: "......"


Ta cũng muốn biết đấy?


"Hắn lại còn dám xuất hiện, lần này không thể để hắn chạy, phải cướp Tiên Khí bản mạng của ngươi về."

 Tinh Bạch Vũ dùng cánh làm tư thế nắm tay.


Điều bây giờ mà Hoa Vụ lo lắng chính là tai tinh này muốn làm chuyện khác.


Nếu khiến Sùng Vân bay màu......


Hoa Vụ và Tinh Bạch Vũ nấp ở chỗ tối nhìn Sùng Vân chỉ huy quân đội, giành được chiến thắng trận này.
Hoa Vụ đi theo bọn họ trở lại nơi đóng quân gần đó.


Nhìn từ thái độ những binh lính đó đối với Tạ Chiết Liễu, địa vị của hắn trong đội ngũ hẳn là không thấp.


Cũng không biết sau khi nam chính biết mình coi một sát tinh như khách quý, vẻ mặt sẽ như thế nào......

 Nghĩ đến hình ảnh kia, chắc chắn rất kích thích.


Chậc chậc chậc......


Ba ngày sau.


Hoa Vụ biết thân phận của Tạ Chiết Liễu trong đội ngũ của Tần Sùng Vân.


Đại khái là ba tháng trước, Tần Sùng Vân thua một trận, còn bị yêu vật tập kích.


Đúng lúc được Tạ Chiết Liễu đi ngang qua cứu.


Tạ Chiết Liễu bày ra bản lĩnh phi phàm và đầu óc thông minh, giúp đội quân đang yếu thế khi đó của Tần Sùng Vân, ngăn cơn sóng dữ, chuyển bại thành thắng.


Vậy nên hắn thuận thế ở lại trong đội ngũ.


Trong vòng ba tháng, hắn trở thành quân sư của Tần Sùng Vân.


"Ta thấy tên quỷ bị xa lánh này không có ý tốt, nói không chừng là muốn làm hại Sùng Vân Tiên Tôn." Tinh Bạch Vũ nói chắc như đinh đóng cột, "Phá hỏng chuyến lịch kiếp của Sùng Vân tiên tôn."


"Ngươi nói rất có lý." Hoa Vụ gật đầu đồng ý, lại xúi giục Tinh Bạch Vũ: "Không thì ngươi dẫn hắn ta ra đây, ta nghĩ cách giết chết hắn."


Tiếng Tinh Bạch Vũ đột nhiên im bặt, nháy mắt lùi về phía sau, vểnh mông trốn trong đám cỏ hoang.


Giọng nó bi phẫn truyền đến, “Sao ngươi lại nhẫn tâm để ta đi chịu chết chứ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play