Nhân gian.
"Ào --"
Tinh Bạch Vũ bay lên khỏi mặt nước, vẩy vẩy nước trên người, đạp lên mặt nước bay lên bờ.
"Ngươi chắc chắn tơ hồng của Sùng Vân ở chỗ này sao?" Lông chim trên đầu của Tinh Bạch Vũ ướt dầm dề rũ xuống.
"Chắc chắn." Hoa Vụ gật đầu, đưa ra đáp án khẳng định: "Mau đi tìm đi."
Tinh Bạch Vũ vỗ cánh hai lần, làm Hoa Vụ một thân toàn nước: "Sao ngươi không tìm? Ta tự mình tìm đến khi nào?"
Hoa Vụ đúng lý hợp tình: "Ta trông chừng cho ngươi."
"Nơi này đến quỷ cũng không có, trông chừng cái gì, ta thấy ngươi lười biếng thì có!" Tinh Bạch Vũ tức giận mắng.
Hoa Vụ một tay ấn nó vào trong nước: "Mau tìm đi."
"Á á......" Tinh Bạch Vũ giãy giụa, nước bắn lên tung tóe, "Ngươi khốn nạn, buông ta ra...... Ục ục......"
Một người một chim làm ầm ĩ trong chốc lát, cuối cùng Tinh Bạch Vũ vẫn lặn xuống nước, tiếp tục tìm kiếm tơ hồng của Sùng Vân.
Nó đã quyết định, đợi khi tìm được tơ hồng của Sùng Vân, sẽ trói tơ hồng của hắn cùng với một con lợn!!
Ánh sáng dưới nước không tốt, Tinh Bạch Vũ chìm xuống một lúc phải nổi lên hít thở không khí.
Từ lúc mặt trời lên cao, đến khi thấy những ngọn cây trên mặt trăng, rốt cuộc cũng tìm thấy tơ hồng của Sùng Vân trong một đám rong tùng.
Tinh Bạch Vũ túm lấy tơ hồng, vừa ngoi lên khỏi mặt nước đã bắt đầu kêu: "Tìm được rồi tìm được rồi...... Tìm......"
Tiếng của nó đột nhiên im bặt.
Đôi mắt tròn xoe mở to nhìn khoảng không cách đó không xa.
Hoa Vụ bị người bao vây ở giữa, hình như hai bên vừa mới chuẩn bị động thủ, nó đột nhiên ngoi lên, cắt ngang bọn họ.
Tinh Bạch Vũ 'a' một tiếng, chui đầu xuống nước.
Hoa Vụ: "......"
Phế vật.
Hoa Vụ nghĩ tới có thể Cửu Hoa sẽ phái người tới bắt cô, nhưng không nghĩ đến nhanh như vậy.
Có điều hẳn là bây giờ Cửu Hoa cũng không có bao nhiêu người dùng được...... Hoa Vũ nghiêng đầu nhìn trái phải, khóe môi từ từ nhếch lên, nếu là lễ vật đưa tới cửa, vậy cô không nhận chẳng phải là rất không lịch sự à.
Biết lịch sự nói chuyện văn mình là đức tính tốt đẹp có từ khi sinh ra của nữ chính.
Người Cửu Hoa phái tới liếc nhau, đồng thời bắt đầu công kích về phía Hoa Vụ.
Nhiệm vụ của bọn họ là bắt Hoa Vụ trở về, chứ không phải giết cô, nên tất cả xuống tay sẽ có băn khoăn.
Nhưng Hoa Vụ thì khác.
Hoa Vụ mang thái độ nhận quà mà ra tay, chiêu nào cũng trí mạng.
Cô còn học được một cách sử dụng tơ hồng khác từ chỗ Tạ Chiết Liễu, dùng trên người của Tiên nhân, hẳn là cũng có hiệu quả.
Tơ hồng trong tay cô không ngừng kéo dài, nhanh chóng bay về phía một người trong đó.
Dường như người nọ có hiểu biết về Tiên Khí bản mạng của cô, biết lực sát thương không lớn, cho nên tính cảnh giác cũng không quá cao.
Lúc tơ hồng vòng qua đó, đúng là càng giống như muốn vây hắn lại, cũng không mang theo bất kỳ sát khí gì.
Hắn giơ tay huy động vũ khí, chém vào một đầu của tơ hồng.
Tơ hồng đột nhiên quẹo vào, một đầu chui vào ngực đồng bọn của hắn, tơ hồng xuyên qua ngực không để lại miệng vết thương, giống như là sợi dây hư ảo.
Sau khi nó xuyên qua, lập tức quay đầu, vòng một hình trái tim ở bên trong, lúc hắn không kịp phòng ngừa đột nhiên chui vào trái tim hắn.
Không đau.
Không có bất kỳ cảm giác gì.
Nhưng mà động tác của hắn chậm lại một cách khó hiểu, ngẩng đầu nhìn về phía người đối diện, trái tim đột nhiên trào dâng tình yêu vô hạn.
Người đối diện cũng có cảm giác tương tự, giống như đồng bọn đối diện chính là chân tình hắn đã tìm kiếm ngàn năm.
Bọn họ đồng thời ném vũ khí trong tay xuống, ánh mắt đong đầy tình yêu chạy như bay về phía đối phương, ôm nhau, rơi từ trên không trung xuống, ngã vào trong nước.
"???"
Người còn lại xem đến ngốc luôn.
"Này! Các ngươi làm gì thế......"
Có người nhanh chóng phản ứng lại, "Là Tiên Khí bản mạng của Nguyệt Hi giở trò quỷ, mọi người cẩn thận!"
Bọn họ ở Tiên giới lâu như vậy, hoàn toàn chưa từng nghe nói Tiên Khí bản mạng của Nguyệt Lão có năng lực như vậy.
Hoa Vụ chậc một tiếng, trước kia nữ chính chưa khám phá được hết, Tiên Khi bản mạng của nàng há có thể là đồ vô dụng như vậy!
Hoa Vụ hưng phấn nhìn về phía những người khác, vung tay nói: "Đến đây đi, để chúng ta cùng nhau rơi vào bể tình, được tình yêu ôm lấy."
"......"
......
......
Tinh Bạch Vũ chìm dưới đáy nước, không ai quản nó.
Nó yên lặng bơi tới bên dưới chiến trường, chờ Hoa Vụ khiến người xuống dưới, nó lập tức nhào lên.
Những người này còn đang đắm chìm trong 'tình yêu', căn bản không có năng lực phản kháng.
Người trên không càng ngày càng ít.
Người còn lại rất cảnh giác, không để Hoa Vụ thực hiện được.
Hoa Vụ đành phải từ bỏ chiến thuật này, đổi sang thủ đoạn mạnh mẽ, đánh hạ bọn họ.
......
......
Người cuối cùng rơi vào trong nước bị Tinh Bạch Vũ túm lấy dìm xuống nước.
Tơ hồng thong thả rút khỏi nước, trở lại trong tay Hoa Vụ.
Tinh Bạch Vũ giống như vịt, vẫy cánh lên bờ, "Sao những người này tìm tới nhanh như vậy...... Con gà lông tạp kia thật là đáng ghét! Chờ chúng ta giết trở về, nhất định phải cho nàng ta đẹp mặt!"
Hoa Vụ vòng tơ hồng lên cổ tay, "Đây không phải người của Yên Vu."
"Hả?"
Tinh Bạch Vũ nhìn kỹ người nằm bên bờ, đúng là không phải trang phục của người Hồng Mông cung.
"Vậy là ai?" Tinh Bạch Vũ trợn tròn mắt, vô cùng khiếp sợ: "Ngươi còn lén sau lưng ta đắc tội với ai nữa?"
"......"
Hoa Vụ lục soát trên người những người đó, không tìm được bất cứ đồ vật nào liên quan tới Cửu Hoa.
Xem ra Cửu Hoa đã chuẩn bị vẹn toàn, sẽ không để người khác bắt được nhược điểm của cô ta.
Tinh Bạch Vũ: "Ngươi còn đắc tội ai nữa? Ngươi nói đi? Ngươi để ta chuẩn bị tâm lý chút......"
Hoa Vụ: "Nói ra sợ ngươi bị hù chết."
Tinh Bạch Vũ: "......"
Tinh Bạch Vũ nhát gan, lập tức nói: "Vậy ngươi đừng nói nữa."
Chỉ cần nó không biết, nó sẽ không cần lo lắng sợ hãi.
Tinh Bạch Vũ bắt đầu lảm nhảm: "Sao ta lại xui xẻo như vậy chứ, có một chủ nhân không đáng tin cậy như ngươi, mệnh của ta khổ quá mà."
Hoa Vụ cắt ngang tâm trạng ưu tư của nó: "Tìm được tơ hồng rồi à?"
"Đương nhiên tìm được rồi, ta là ai, ta chính là Tinh Bạch Vũ đại nhân." Tinh Bạch Vũ trở nên kiêu ngạo chỉ trong một giây, cánh chống nạnh, ưỡn cao ngực.
"Ở đâu?"
Đầu Tinh Bạch Vũ vặn vẹo, cánh sờ sờ xung quanh.
Tinh Bạch Vũ ngẩng đầu, lúng túng nói: "Hình như...... Lại rơi rồi."
"......"
Phế vật!
Hoa Vụ đá Tinh Bạch Vũ vào trong nước, bắt nó tiếp tục đi tìm.
Tinh Bạch Vũ mắng chửi dưới nước, chờ nó mắng đủ rồi, vừa tìm tơ hồng vừa hỏi Hoa Vụ: "Một chiêu vừa rồi của ngươi, là học từ Tạ Chiết Liễu kia sao?"
"Thế nào, có phải rất hữu dụng không."
Tinh Bạch Vũ trầm mặc trong chốc lát, đưa ra lời bình của nó: "Có hơi...... Tà môn."
"Sao lại tà môn? Ta giúp bọn họ tràn ngập trong tình yêu, buông bỏ đồ đao...... Đây còn không phải chức trách của Nguyệt Lão ta à." Hoa Vụ cảm nhận sâu sắc được trách nhiệm trọng đại của mình: "Ta muốn cho thế giới này tràn ngập tình yêu."
Tinh Bạch Vũ: "???"
Tinh Bạch Vũ hét lớn một tiếng: "Có phải ngươi nhập ma rồi hay không?"
"Sao ta có thể nhập ma được." Hoa Vụ trợn trắng mắt: "Ta là thượng tiên cương trực công chính, hết mình vì tình yêu."
Tinh Bạch Vũ tìm được tơ hồng, bay về bên bờ, cánh để ở trên mặt Hoa vụ, giữ rồi nhìn đi nhìn lại, bắt đầu kêu rên:
"Nguyệt Hi à, có phải ngươi bị con gà lông tạp kia chọc tức đến mức sinh tâm ma rồi không? Ngươi không thể nhập ma, ngươi mà nhập ma thì ta làm sao bây giờ?"
Hoa Vụ: "......"
Ta mẹ nó không nhập ma!!
--
-- Ngắm hoa trong sương --
Ném vé tháng nha ~~