Cuối cùng Lý Tích vẫn rời khỏi Ngô Thục một mình, khi đó thần chí của hắn không quá tỉnh táo, vết thương do tên bắn ở eo dưỡng một thời gian vẫn chưa lành hẳn. Hắn được tùy hầu cẩn thận đỡ lên xe ngựa.
Bầu trời âm u, như thể sắp có cơn mưa. Hai bên đường trong thành Thục chật kín bá tánh tiễn đưa. Khi đoàn nghi trượng mênh mông cuồn cuộn đi ngang qua, mọi người đồng thanh hô to: “Cung tiễn Thánh giá, nguyện Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!!”
Tùy hầu bên trong xe cẩn thận thêm hương liệu vào lư hương. Lý Tích nhắm mắt tựa người vào giường nệm, mơ màng sắp ngủ.
Xe ngựa ra khỏi ngoại thành, trời bất chợt rơi xuống những giọt mưa nhỏ. Tiếng vó ngựa lốc cốc tới gần, một bàn tay thon dài vuốt qua những nhành liễu thấp, khi ngắt nhành liễu thì làm vô số hạt mưa rơi xuống. Người tới nhìn về phía đoàn xe, đột nhiên kéo cương dừng lại.
Lý Tích trong cơn mơ màng nghe thấy tiếng hí dài của ngựa giữa màn mưa, khi mở mắt ra, hắn nhìn thấy tùy hầu đang cúi người đi tháo màn xe. Trong khoảnh khắc tấm màn buông xuống, hắn thấp thoáng nhìn thấy bên đường có một người một ngựa đứng yên trong mưa, bên cạnh là hàng liễu bay bay theo gió, lặng lẽ thê lương.
"Ở ngoài đó là ai?"
Giọng nói đột ngột vang lên dọa tùy hầu nhảy dựng, hắn vội kéo màn xe ra nhìn, quả thật thấy một người khoác áo choàng đứng đằng xa trông về phía này, không rõ mặt mũi, bèn đáp: "Bẩm Hoàng thượng, người đó tay cầm một nhành liễu, có lẽ là dân chúng trong thành cảm kích Hoàng thượng, tới đây ngắt liễu tiễn đưa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play