Sau tiết Đoan Ngọ, trong cung bắt đầu khua chiêng gõ trống chuẩn bị cho việc Lý Tích xuất hành. Trông thấy mọi việc đã không thể vãn hồi, các đại thần trong triều cũng đành buông xuôi bỏ mặc, dù cho vẫn còn một số ít lão thần kín đáo phê bình, nhưng cũng dần dần bị che đậy bởi sự im lặng trước cơn giông bão. Đợi mọi thứ được chuẩn bị sẵn sàng, thời gian cũng đã trôi qua hơn nửa tháng.
Kinh đô ngày hạ không nóng bức khô hạn như ở đất Thục, mà giống như tiết trời ôn hòa của cuối xuân. Phủ Định Quốc ở thành Nam vẫn canh gác nghiêm ngặt, nửa ngày trôi qua vẫn không có tôi tớ ra vào. Tần Nhan lặng lẽ đứng trong con hẻm cách tấm biển hiệu một trăm mét, nhìn xa xa vào ba chữ "Phủ Định Quốc" trên tấm biển, ánh mắt sâu thẳm.
"Tỷ tỷ." Một cậu bé khoảng bảy tám tuổi chạy đến trước mặt Tần Nhan, rụt rè nhìn nàng.
Bởi vì Thánh thượng lên đường vào ngày mai, cổng thành được phong tỏa, Tần Nhan đã thay một bộ nữ trang khi vào thành, thường phục trâm gai, không son không phấn, trông như một nữ tử thanh tú trong gia đình bình thường, nhưng vẻ phong trần giữa hai hàng lông mày lại chẳng cách nào che giấu được, thần thái lộ vẻ mệt mỏi.
Nàng ngồi xổm xuống, nắm lấy tay cậu bé, cười nhẹ nói: “Đệ có gặp được tỷ tỷ mà ta nhắc đến không?"
Cậu bé thấy nàng cười lên trở nên thân thiện hơn rất nhiều, vẻ mặt bớt căng thẳng, ngoan ngoan lắc đầu nói: "Không có, những vị đại ca kia không cho đệ đến gần ngôi nhà lớn đó, đệ đi từ hậu viện cũng không được."
Tần Nhan giơ tay lau vết bẩn trên mặt cậu bé, mỉm cười nói: "Không sao, đệ đã giúp ta một việc lớn, số tiền này đệ lấy mua thức ăn ngon nhé?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT