Mùa xuân mưa nhiều, mưa phùn không ngớt mảnh như tơ sầu.
Thi thể của Liên Nhuỵ nổi lên sau một trận mưa. Người ta nói khi được phát hiện, gương mặt của nàng ta đã bị ngâm nước làm cho biến dạng hoàn toàn. Việc một cung nữ chết đi trong cung vốn không phải là chuyện lớn, nhiều nhất cũng chỉ quấn chiếu, xóa tên khỏi danh sách. Tuy nhiên, do nàng ta bị Thần Phi đang phát bệnh đẩy xuống, nên vụ việc trở thành tâm điểm bàn tán, trở thành chủ đề cho những người trong cung rảnh rỗi tán dóc. Những cung nữ từng bị nàng ta bắt nạt càng hả hê khi nói về chuyện này.
Mưa dầm mấy hôm nay bỗng nhiên tạnh vào lúc bình minh. Ánh nắng vàng nhạt xuyên qua những tán lá xanh mướt, những giọt nước trên lá xếp thành dãy lấp lánh muôn màu, biến đổi huyền ảo theo ánh rạng đông, một hương thơm thoang thoảng ẩn hiện trong không khí.
Có lẽ do lần trước quần áo ướt sũng nên bị cảm lạnh, sắc mặt Tần Nhan vẫn không khá lên, ngay cả khi trang điểm đậm cũng không che được vẻ tiều tụy dưới mắt nàng.
Hoàn Nhi bưng chén thuốc đã sắc xong vào tẩm cung, không ngờ Tần Nhan đã trang điểm chỉnh tề, đang đứng trước cầm đài suy tư.
Trên cầm đài chính là cây Phượng Cầm cháy đuôi mà Lý Tích trước đây đã phái người mang đến. Hoàn Nhi chưa bao giờ thấy Tần Nhan đánh đàn, ban đầu tưởng rằng nàng không biết đánh, nhưng sau này mới biết không phải vậy, mà là bây giờ không thể đánh.
Trong im lặng, Tần Nhan bỗng nâng tay phải, vuốt dọc theo dây đàn để lau đi bụi bẩn, sau đó dùng một ngón tay thử nốt, âm thanh vang vọng, quả là một cây đàn tốt. Mắt Tần Nhan lóe lên một tia hứng thú, năm ngón tay nàng lướt đi, tiếng đàn du dương như suối chảy róc rách, nhưng do thiếu sự hòa âm, nên trở nên đơn điệu và kém cỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT