Chân trước vừa đặt vào hậu điện Tập Vân Điện, Lạc Trần lập tức cảm giác ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía mình.
Mọi người trong đại điện nhìn thấy ngự y tới rồi thì nhanh chóng tản ra, chủ động nhường cho y một lối đi, vừa hay cũng để Lạc Trần nhìn thấy rõ Tần Nhan đang nằm trong lòng ngực Lý Tích.
Dương Dật thấy ngự y đã đến thì nhanh chóng đi tới vài bước chụp lấy bả vai của Lạc Trần, vốn định lạnh giọng thúc giục y mau mau một chút, nhưng đột nhiên nhớ ra Lý Tích đang ở đây, không thể làm càn, thế là chỉ âm thầm dụng lực lôi kéo Lạc Trần đi cùng với hắn ta, vừa đi vừa dùng thúc ép nói: “Hoàng Hậu bị trọng thương, Hoàng Thượng vô cùng lo lắng, xin ngự y nhất định phải dốc hết toàn lực đảm bảo cho an nguy của nương nương.”
Lạc Trần biết tình hình nghiêm trọng nên không để ý đến hành vi vô lễ của Dương Dật, y mang theo hòm thuốc, tùy ý để cho Dương Dật lôi kéo mình đi tới trước mặt Lý Tích.
Lý Tích nghe thấy động tĩnh thì ngẩng đầu lên như trong mộng mới tỉnh, đến khi nhìn rõ là ngự y đã tới, hắn lạnh lùng nói: “Nếu không chữa khỏi cho nàng thì hãy đề đầu tới gặp trẫm.” Lúc nói chuyện, thần sắc của hắn càng khiến cho bầu không khí vốn đã khẩn trương ở xung quanh nay lại càng ủ dột hơn.
So với vị minh quân không lạm sát kẻ vô tội trong lời đồn đãi thì dáng vẻ giận chó đánh mèo của Lý Tích hiện giờ có khác biệt rất lớn, khác đến nỗi Lạc Trần có hơi bất ngờ. Y vừa quan sát kỹ tình trạng của Tần Nhan vừa khiêm nhường nói: “Thần sẽ cố hết sức.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT