Lý Tích lại mơ thấy chuyện lúc trước.
Hắn cúi đầu quỳ trên sàn đá cẩm thạch lạnh lẽo, âm thanh giết chóc, đánh nhau ở võ môn trước mặt càng ngày càng gần, Tam hoàng tử đang dẫn theo phản quân tiến vào Tuyên Hoa Môn.
Thời gian cấp bách, Lý Tích đột nhiên ngẩng đầu nhìn phụ nhân đang ngồi ngay ngắn trên điện phủ, trang phục cung đình lộng lẫy trải khắp trên ghế, thon dài đôi tay giao nhau đặt trên chiếc váy lụa dài, cực kỳ ung dung hoa quý, khuôn mặt đoan trang xinh đẹp kia hơi lộ ra dấu vết thời gian, đuôi mắt bà xếch lên cao bày ra thần thái khinh thường, sự kiêu ngạo lạnh nhạt của bà hiện lên rõ ràng, phụ nhân đó chính là Thái Hậu đương triều Chân thị.
Chân Thái Hậu nhìn Lý Tích, ánh mắt có chứa một ít vui mừng, khi nói chuyện, giọng nói bà lạnh lùng già nua, đôi khi vẻ bề ngoài có thể đánh lừa người khác nhưng sự già cả thật sự bên trong thì không cách nào che giấu được.
Bà nói: “Tích Nhi, trông số rất nhiều các huynh đệ, phụ vương của con và bổn cung coi trọng con nhất, ta tin con cũng sẽ không làm thiên hạ của Lý gia thất vọng.”
Lý Tích im lặng không lên tiếng, có đôi khi sự im lặng là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play