Để giảm bớt sự xấu hổ thì Tiêu Điềm Tâm vội vàng lấy một chiếc đĩa CD và một tệp tài liệu từ trong túi ra rồi nói: "Tôi đã thiết kế sơ qua một chút trong bộ sưu tập, nếu không thì anh xem qua và cho ý kiến đi. Anh muốn xem bản thảo trên máy tính hay là bản thảo tranh?"
"Bản thảo trên máy tính đi!" Giáo sư Mộ nhấc chân lên rồi đẩy ghế lăn ra xa máy vi tính một chút cho cô đi đến trước máy tính. Cô đưa đĩa CD cho anh rồi nhìn xuống, trong lúc đó lại vô ý thấy được hình ảnh tư liệu trên màn hình máy tính. Tay chân gãy chảy máu đầm đìa, cơ thể phụ nữ lõa lồ, nửa, người... khiến cô sợ tới mức hét lên một tiếng "A".
Giáo sư Mộ đè hai bên huyệt thái dương xuống, anh cảm thấy hơi đau đầu nên hít sâu một hơi rồi mới nói: "Thưa quý cô Tiêu, đây chỉ là hình ảnh tư liệu bình thường được hệ thống cảnh sát sử dụng, chỉ là chuyện nhỏ rất bình thường mà thôi, đâu có gì đáng để ngạc nhiên chứ?!"
Tiêu Điềm Tâm: "..." Cô không nhịn được mà chửi thầm trong lòng: ‘Đối với kẻ biến thái như anh thì đây chỉ là chuyện bình thường bởi vì anh không bình thường!’
Từ từ, anh nói là hệ thống cảnh sát?! "Anh là cảnh sát sao?" Tiêu Điềm Tâm buột miệng thốt ra.
"Không phải, tôi chỉ là chuyên gia trong một lĩnh vực nào đó đang giúp phá án mà thôi." Giáo sư Mộ trả lời tương đối lạnh nhạt.
"Vậy anh kê đơn thuốc không biết tên cho khách hàng ư?" Tiêu Điềm Tâm đang suy xét xem có nên báo án bắt anh hay không.
Giáo sư Mộ giật mình rồi nói: "Tôi đang cung cấp số liệu và dữ liệu cho một tập đoàn dược phẩm nước ngoài, tất cả quá trình đều hợp pháp. Thuốc thử nghiệm đã được thử nghiệm trên người và được đưa vào sản xuất. Em còn có thắc mắc gì không quý cô Tiêu?"
Tiêu Điềm Tâm đang muốn nói chuyện thì dưới lầu lại trở nên ồn ào, một người đàn ông hét to dưới lầu: "Có người chết rồi! Có người chết rồi!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT