Tiêu Điềm Tâm đang thu dọn đồ đạc, chuẩn bị cùng Mộ Kiêu Dương sang Mỹ điều tra vụ của Lạc Trạch.
“Hy vọng chuyến đi này sẽ thuận lợi!” Cô lẩm bẩm nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài mây đen cuồn cuộn, trời sắp thay đổi, gió thổi ù ù, làm cửa sổ rung lên cành cạch.
Nhìn cơn mưa bão sắp đến, tâm trạng cô cũng trở nên buồn bã. Trước đây cô không cảm nhận được Tiểu Điềm, nhưng thực ra Tiểu Điềm luôn biết đến sự tồn tại của cô, còn bây giờ... Tiểu Điềm thường xuyên giao tiếp với cô.
Cô không ngốc, biết Tiểu Điềm thích Mộ Kiêu Dương. Nhưng để giao Mộ Kiêu Dương của cô cho người phụ nữ khác? Điều đó không thể nào, cũng không phải phong cách của cô, Tiêu Điềm Tâm. Cô sẽ đấu tranh với Tiểu Điềm đến cùng, nhưng sâu thẳm trong lòng, thực ra cô cũng rất quý Tiểu Điềm...
Vì là thành phố ven biển nên mỗi khi gặp bão, tình hình trở nên rất tệ. Mặc dù đã đầu hè, nhưng gió bão lại mang theo cảm giác lạnh lẽo. Đột nhiên cô cảm thấy lo lắng, cô chạy ra ban công và quả nhiên thấy con chim ngốc nghếch đang đứng đó.
“Bonjour (xin chào) đồ lợn ngốc!” Tiêu Điềm Tâm chào con chim bói cá với chiếc mỏ tròn tròn màu hồng trắng. Cô đặt thức ăn cho chim trên bậu cửa sổ mỗi ngày, tất cả đều bị con tham ăn này ăn hết.
“Ôi trời sắp thay đổi rồi, mày ở ngoài có sống nổi không? Nghi ngờ thật đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT