Mộ Kiêu Dương rất không thích ở bệnh viện, vì vậy sau khi hoàn tất mọi kiểm tra, anh lại trở về nhà ngay trong đêm.
Nhưng lần này, anh ôm Tiểu Điềm về cùng.
Vào nhà, nhìn thấy cửa sổ phòng khách vẫn mở, gió đêm thổi tung rèm trắng, anh lại nhớ đến đêm đó, khi anh ép Tiêu Điềm Tâm vào tường để hôn... nhưng bây giờ trong vòng tay anh lại là Tiểu Điềm.
Anh nhìn cô bé đang ngủ say rồi thở dài: “Tiêu Điềm Tâm, anh rất nhớ em. Tiểu Điềm cũng là em, nhưng anh chỉ muốn em thôi.”
Như thể cảm nhận được điều đó, cô bé động đậy, khiến Mộ Kiêu Dương im lặng không nói gì thêm.
Anh ôm cô bé lên tầng hai rồi đặt cô bé lên giường.
Happy đi từ tầng ba xuống, Mộ Kiêu Dương mới nhận ra rằng một thời gian không gặp, nó không chỉ mập hơn mà còn lớn hơn. Anh ngồi xuống, xoa đầu nó rồi thở dài: “Anh trai mới là chủ nhân của mày, nhưng đêm đầu tiên mày về lại ngủ với tao. Suốt đêm kêu oai oái, làm tao muốn giải phẫu mày. Nhưng bây giờ tao cũng quen rồi. Có lẽ khi anh trai trở về, mày cũng không nhận ra anh ấy là chủ nhân nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play