Trong não, có thứ gì đó rục rịch.
Tiêu Điềm Tâm bất động ở giữa tấm lưới, đôi tay buông thõng vô hồn, một bên giày rớt ra để lộ mắt cá chân xinh đẹp và lòng bàn chân tái nhợt của cô.
Anh chết lặng bước tới, đôi tay ôm lấy lòng bàn chân cô. Thời tiết đang ở giữa mùa Hè nhưng lòng bàn chân của cô lại lạnh cóng. Anh cảm thấy long trời lở đất, thế giới trong lòng anh như sụp đổ chỉ còn lại một đống đổ nát. Giáo Sư Mộ dữ tợn tác dồn dập vào mặt hắn, gần như muốn xé toạc cổ họng hắn ra.
Hắn nghe thấy Giáo Sư Mộ gào thét đến đứt hơi khản tiếng: “Tại sao, tại sao mày không bảo vệ cô ấy? Tại sao chứ?!”
Giáo Sư Mộ hai tay bóp chặt cổ họng hắn, hắn cảm thấy ngạt thở.
Không muốn giãy giụa nữa, hắn buông tay vô ích. Nếu Điềm Tâm không còn thì hắn cũng không muốn sống nữa.
Giáo Sư Mộ khóc: “Cô ấy không còn nữa. Cho dù mày chết, tao có cơ thể này thì được ích lợi gì. Tao cũng muốn chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT