“Bạn học Mộ, anh chính là giáo sư Mộ?!” Tiêu Điềm Tâm cảm thấy vẫn nên xác nhận lại thì tốt hơn.
Huyệt thái dương Mộ Kiêu Dương nhảy dựng, “Ừ” một tiếng.
“Sao lúc trước lại giả vờ không biết?” Bạn học Tiêu tiếp tục thẩm vấn.
Cúi đầu nở nụ cười, Mộ Kiêu Dương đáp: “Như vậy không thú vị lắm, em sẽ biết tôi là ai, không phải sao?”
Câu hỏi ngược lại của anh khiến cô lại nhớ tới đêm đó, cô dựa vào anh gần như có thể ngửi thấy mùi sữa tắm mát mẻ trên người anh, mà cô cạo râu cho anh... Anh lại luôn trêu chọc cô như có như không: “Chẳng lẽ em không chờ mong sao?”
Thấy cô bỗng nhiên không lên tiếng, Mộ Kiêu Dương lập tức biết cô thẹn thùng.
“Ồ, sao hôm qua em không phát hiện nốt ruồi xinh đẹp ở mi tâm anh nhỉ?” Điểm nhấn của Tiêu Điềm Tâm, có lúc lại kỳ quái như vậy.
“Nếu hôm qua em nhìn thấy, tuyệt đối sẽ phát hiện anh chính là Mộ Kiêu Dương.” Cô chắc chắn bổ sung một câu.
“Nốt ruồi kia vẫn luôn ở đây, em không chú ý mà thôi.” Mộ Kiêu Dương tùy ý trả lời qua loa. Khi giáo sư Mộ đi ra, luôn tìm mọi cách che giấu nốt ruồi kia. Hơn nữa, tối hôm qua cô lại lựa chọn mất trí nhớ. Huống chi cho dù không mất trí nhớ, cô vẫn không thể tin được anh chính là Mộ Kiêu Dương. Bởi vì anh vắng mặt nhiều năm, bởi vì sự trốn tránh của anh làm tổn thương trái tim cô, anh đều hiểu được những nguyên nhân này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play