Lúc ra khỏi nhà giam, Mộ Kiêu Dương vẫn luôn nắm tay cô. 
Chỉ là lúc trước cô hoạt bát vui vẻ thì bây giờ lại trở nên lặng lẽ. 
Khi ánh nắng mặt trời lại một lần nữa bừng lên, hai người đứng giữa ánh sáng quay đầu nhìn lại. Lúc này nhà tù giống như một tòa lâu đài bọc sắt màu xám, đang bò trên bờ biển như một con quái vật xấu xí. 
Thật ra phong cảnh trên đảo thật sự rất tuyệt. Cây xanh đứng thành rừng, rất nhiều loài hoa dại không tên cùng nở rộ, nhìn từ xa trông như những đám mây nở rộ từ trên trời xuống biển. 
Mộ Kiêu Dương đang muốn mở miệng mời cô ăn cơm trưa thì chuông điện thoại lại vang lên. 
Lại phát hiện ra một vụ án mạng mới. Trong khi Tiêu Điềm Tâm vẫn còn đang lơ đãng thì đã trực tiếp bị anh ấy kéo lên xe rồi lao đến hiện trường vụ án. 
“Cách vụ lần trước bao nhiêu lâu?” Tiêu Điềm Tâm nghiến răng, trong lòng rõ ràng đang kháng cự nhưng cũng hy vọng có thể nhanh chóng bắt được hung thủ. Giống như làm như vậy thì bản thân cũng có thể được giải thoát. 
“Ba ngày. Trước kia mỗi lần gây án, hung thủ sẽ có bốn đến năm tháng tạm dừng.” 
“Phương thức gây án của hung thủ được nâng cấp không ngừng. Với lại, hình như hung thủ…” Tiêu Điềm Tâm cân nhắc một chút, cắn cắn môi như là phải hạ quyết tâm: “Hình như rất lo lắng.” 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play