Lạc Tâm cau mày nghiêm túc suy nghĩ.
Cuối cùng anh ta lắc đầu nói: “Tôi không quen”.
Tiêu Điềm Tâm bỗng nhiên hỏi: “Anh thích tôi đúng không?” Lần này cô không đỏ mặt nữa, hoàn toàn ở trong trạng thái làm việc. Cho dù anh ta là F thì cô cũng không sợ anh ta, chẳng phải anh ta đã bị giam rồi sao? Hơn nữa những nhân cách xấu cũng có thể được loại bỏ nhờ có bác sĩ tâm lý. Có Tôn Thái Phật (Đức Phật tôn kính) Cảnh Lam ở bên cạnh, cô càng không sợ anh ta hơn.
Lạc Tâm không ngờ cô lại thẳng thắn như vậy, mặt anh ta đỏ bừng. Anh ta ho nhẹ một tiếng, cúi đầu đặt ngón tay lên đùi nghịch nghịch, lông mi của anh ta run run, điều này chứng tỏ anh ta đang vô cùng ngượng ngùng. Quả thực đúng như Cảnh Lam đã miêu tả: ngây thơ, nhút nhát, e thẹn, hướng nội, năng lực suy nghĩ không có vấn đề gì nhưng tuổi dường như vẫn còn dừng lại ở giai đoạn trẻ hơn.
“Anh không nói nhưng tôi biết.” Tiêu Điềm Tâm càng thêm thẳng thắn: “Anh thích tôi!”
Lạc Tâm ngẩng đầu, có hơi kinh ngạc nhưng lại không nỡ rời mắt, ánh mắt anh ta lướt nhìn từ khuôn mặt đến môi cô. Đôi môi của cô đỏ tươi, dáng đôi môi cũng rất đẹp. "
Anh muốn hôn lên môi tôi à?" Tiêu Điềm Tâm lại hỏi. Lạc Tâm vội nhìn đi chỗ khác rồi ngồi thẳng dậy, vừa rồi anh ta đã vô thức nghiêng người về phía cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT