Lâu đài Lucerne thuộc quyền sở hữu của Cảnh Lam, nó nằm ở vị trí có phong cảnh đẹp nhất. Đỉnh đồi đối diện còn lại thấp hơn một chút, trên độ cao 900 mét, ở đó cũng có một lâu đài cổ. Lâu đài đó vô cùng nổi tiếng, và là một khách sạn suối nước nóng quý tộc cực kỳ khó đặt phòng.
Tiêu Điềm Tâm cảm thấy mình thật may mắn khi có thể chiếm được đỉnh núi đẹp nhất, giống như rừng không hổ thì khỉ thành vua vậy. Mộ Kiêu Dương nhìn thấu suy nghĩ của cô, không ngừng cười nhạo lòng dạ cô hẹp hòi.
"Hừ, được sống ở đây thật tuyệt biết bao! Phong cảnh đẹp nhất cũng đã có người sở hữu! Quả nhiên Cảnh Lam vẫn là người biết cách hưởng thụ." Khi đó Tiêu Điềm Tâm đang vắt sữa bò trong trang trại phía sau lâu đài.
Sữa rất ngọt và thơm, có thể uống trực tiếp. Tiêu Điềm Tâm cũng không khách khí, cô rót đầy chiếc cốc nhỏ, ngồi trên bãi cỏ uống sữa tươi.
Vì phải làm việc chân tay nên cô thay bộ quần áo rộng rãi bằng vải bông tối màu, đeo tạp dề, trên đầu quấn một chiếc khăn trắng, trở thành một thiếu nữ nhỏ nhắn xinh đẹp. Anh đang đợi một chiếc xô lớn khác để đổ đầy sữa cho cô. Gió nổi lên, thổi bay chiếc khăn tay trắng của cô xuống đất nhưng nó đã bị anh đã bắt được trước khi chạm tới bãi cỏ.
Anh vén tóc cô ra sau tai rồi dùng chiếc khăn tay buộc tóc cô lại. Cô ngẩng đầu hôn lên môi anh như một phần thưởng. Nơi đây nằm trong một khu vực rộng lớn, được những ngọn núi bao quanh và cũng có thể nhìn thấy hồ Lucerne. Vì đang là mùa hè nên núi non khắp nơi đều xanh tươi, chỉ còn lại một chút tuyết trắng ẩn hiện phía trên đỉnh.
Vì khoảng bảy giờ sáng ánh nắng ban mai bắt đầu ló dạng, biến những ngọn núi xanh, những đỉnh núi phủ tuyết, hồ nước và cả cánh đồng đều nhuộm một màu mận chín. Mây mù lơ lửng trôi, hòa vào ánh bình minh, tựa như chốn bồng lai tiên cảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play