Bộ váy cưới của cô dâu và lễ phục của chú rể đều do từng đường kim mũi chỉ của Tiêu Điềm Tâm tự tay hoàn thành.
Cô là nhà thiết kế trang phục cao cấp, không có ai hiểu về trang phục hơn cô, và cũng không ai hiểu rõ cô và Mộ Kiêu Dương cần gì hơn chính mình.
Cô đã đo cho anh vô số lần, không cần phải chỉnh sửa thêm bất kỳ chi tiết nào nữa.
Khi cô ôm hai bộ vest đen trắng bước đến trước mặt Mộ Kiêu Dương, anh ngẩn người một lúc lâu rồi mới nói: “Tiêu Điềm Tâm, từ khi nào mà em đã làm lễ phục cho anh vậy?”
Bất ngờ thật, rõ ràng anh còn chuẩn bị sẵn váy cưới và vest cho Tiểu Tiêu và mình từ trước, hóa ra cô đã chuẩn bị từ lâu rồi.
Cô cười ngại ngùng, đôi mắt sáng lấp lánh như những vì sao trên trời, khi nhìn anh còn lộ ra nét thẹn thùng mà chỉ những cô gái mới lớn có. Giọng cô nhẹ nhàng, mềm mại, khiến lòng người nghe xao xuyến: “Anh vừa mới phẫu thuật xong, khi trở lại Hạ Hải anh đã ngủ hầu hết thời gian, thế là em tranh thủ làm vào buổi tối và đã bí mật hoàn thành bộ đồ này chỉ để dành cho anh một bất ngờ.”
Anh ôm cô dâu nhỏ của mình xoay mấy vòng, hôn nhẹ lên môi cô rồi nói: “Bản thân em chính là món quà bất ngờ lớn nhất mà ông trời ban tặng cho anh rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT