An Tư kéo Mai Chính Quân qua một bên, chỉ vào mười cái rương lớn trên mặt đất: “Bên trong tất cả đều là quần áo của hài tử trong một năm, phía trên ta đều đánh dấu ngày nào mặc đồ nào, còn bên này…”
Hắn chỉ vào đồ chơi chất đống thành một núi nhỏ: “Đây là đồ chơi của con ta trong nửa năm này.”
Mai Chính Quân bất đắc dĩ: “Hiện tại nó biết chơi rồi sao?”
Mai Phi Trần lớn tiếng phản bác nói: “Bảo bối nhà ta thông minh như vậy, sao lại không biết chơi? Nhanh lại đây đổi tã nào, nhất định phải làm cẩn thận mới được.”
Mai Chấn Đông cùng Mai Chính Quân hai người dưới áp bách, đành kiên trì nhẫn nại suốt hai tiếng đồng hồ để học thay tã, pha sữa, còn dỗ dành hài tử, trong lúc đó không biết bị Mai Phi Trần dạy dỗ bao nhiêu lần, còn bị đứa nhỏ tiểu đầy người. Cuối cùng, rốt cục miễn cưỡng qua ải.
Mai Phi Trần vẫn cứ không nỡ để đứa nhỏ ở lại, trên mặt hôn lấy hôn để, trong miệng tất cả đều là hai chữ bảo bối.
Mai Chấn Đông nghi hoặc: “Hài tử không có tên tuổi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play