Phong Tĩnh Đằng nhíu nhíu mày: “Tôi? Tôi thì làm sao?”
Mai Truyền Kỳ nghi hoặc hỏi: “Lạc Mông, anh ấy có vấn đề gì không?”
Lạc Mông rất không xác định nói: “Ca phu…”
“Phong Tĩnh Đằng, gọi tôi là Phong Tĩnh Đằng.” Phong Tĩnh Đằng sửa lại lời hắn.
Lạc Mông tiếp tục nói: “Trên thân thể anh, tôi ngửi được mùi thú nhân nhàn nhạt, thế nhưng, nếu ngửi kỹ thì không giống lắm, rất kỳ quái.”
Mai Truyền Kỳ ngửi ngửi người Phong Tĩnh Đằng, ngoại trừ hương vị độc hữu nam nhân, cậu thật sự không ngửi ra mùi khác: “Phong Tĩnh Đằng, có phải anh từng gặp thú nhân khác? Cho nên, bị dính mùi đi!”
Phong Tĩnh Đằng khẳng định trả lời: “Không có.”
Nếu như gặp phải thú nhân, anh còn có thể phân biệt ra được.
Lạc Mông nói: “Mùi thú nhân phát ra từ trong cơ thể anh, cũng không phải bị lây dính từ người khác.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT