Đồ Mi Dạ Thoại

Chén song sinh


1 năm


Đó là một chiếc chén hoa sen bạc sáu cánh với những tia lưu quang nhiều màu sắc.

Cùng những chiếc chén bình thường cũng không khác biệt là bao, bụng chén tạo hình hoa sen, hoa văn chạm khắc tinh xảo, độc đáo, lòng chén trơn bóng, màu sắc sáng ngời.

Cô gái nhẹ nâng chiếc chén bạc trong tay, từng bước từng bước cho mọi người thấy sự ảo diệu của nó. Chỉ thấy nàng một tay đỡ lấy đáy chén, một tay nhẹ vuốt ve dọc theo thân chén, động tác thong thả, ung dung, thế nhưng chỉ trong phút chốc, chén này từ một đổi sang thành hai.

Trong số những khách nhân ngồi xem nàng biểu diễn có một vị lão phu nhân, nhìn một màn này, luôn miệng hô đặc sắc, đặc sắc, dáng vẻ thập phần yêu thích.

Điếm chủ trẻ tuổi giải thích, chén này có hai chiếc, tạo hình giống hệt nhau tựa như một cặp song sinh, được tạo ra là để bảo vệ cho hài tử.

Lão phu nhân gật gật đầu, chuyện làm ăn này chính là được định đoạt như vậy.

Bà đỡ ngang thân chén, cẩn thận để vào trong tay nữ tì, dặn đi dặn lại là khi xới cơm cho thiếu gia thì phải dùng cái chén này, người bán nói nó là một vật may mắn.

Nàng dâu nghe vậy chỉ cười mẹ chồng mê tín, cổ hủ. Người buôn bán phải dựa vào cái miệng mà kiếm cơm, trong miệng họ, vật nào mà không phải là thần khí, vừa có thể thu quỷ, tránh tà lại vừa có thể trị bệnh.

Tiểu thiếu gia trong nhà bị bệnh cũng đã hơn một năm, bác sĩ nói, đây là do di truyền. Mẹ của đứa nhỏ cũng là vì căn bệnh này nên mới qua đời.

Thiếu niên cô đơn như vậy, mỗi ngày đều ngồi bên khung cửa sổ, lẩm bẩm một mình với không khí, lúc vui, lúc buồn.

Nó nói, nó là đang cùng anh trai mình nói chuyện phiếm.

Chủ đề nói chuyện của họ rất phong phú, từ bóng đá, chuyện ở trường đến các cô gái, ngẫu nhiên còn nói về người mẹ đã qua đời. Anh là người hiểu và yêu quý nó nhất.

Nó còn nói, sẽ có một ngày anh nó đến, hai người cùng nhau đoàn tụ.

Lão phu nhân rơi lệ.

Người anh song sinh của đứa nhỏ này ra đời không bao lâu thì mất, tiểu anh hài kia đã bị đem đi hỏa táng, thân thể hóa tro tàn từ lâu, vậy người anh trong miệng đứa nhỏ là ai ?

Cha cả ngày bận bịu công tác, người mẹ kế lại đang mang bầu, đứa trẻ này sao có thể không tịch mịch ?

Chén thuốc nho nho được bưng đến trước mặt thiếu niên. Uống xong, đáy chén còn lưu lại một lớp gì đó đen đen. Người hầu gái lấy làm kì lạ, đem đi cọ rửa. Ngày kế uống hết thuốc, màu đen trong chén lại tích thêm một tầng.

Người khác đều không hiểu song người mẹ kế thì âm thầm chột dạ.

Ả từng thí nghiệm loại thuốc này rất nhiều lần, hơn nữa mỗi lần hạ đều với số lượng rất ít, đã hơn một năm cũng không xảy ra một chút gọi là sơ sót nào, hôm nay lại bị chén bạc kia bóc trần.

Thừa dịp bốn bề vắng lặng, ả lấy ra con dao nhỏ, đem chén kia hung hăng chém nát. Từng nhát, từng nhát vừa hung hăng, ngoan độc lại mang theo từng trận sát ý.

Chém đến khi cái chén nát vụn không thành hình, ả tiện tay ném hết mảnh vụn vào trong thùng rác.

Cả căn nhà này sẽ là của ả, một đứa trẻ cùng một cái chén, ả căn bản không để vào mắt.

Ngày kế, lúc đi ngang qua phòng đứa con riêng, vừa vặn trông thấy người hầu gái đem đồ ăn bưng ra. Nhìn kỹ lại thì thấy, bên trong mâm có một chiếc chén bạc hoa sen sáu cánh.

Cả người cứng đờ, hai mắt trợn lớn, trông ả như bị sét đánh trúng. Chuyện gì đang xảy ra vậy ? Ả rõ ràng đã đem cái vật kia chém nát, đích thân ả ra tay, từng nhát từng nhát chém xuống như giết một người, vì cái gì, nó vẫn hoàn hảo như không hề bị gì thế kia ?

Mồ hôi tuôn ra như suối, cùng lúc ấy, bụng ả bỗng đau quặn lại.

Nữ nhân lảo đảo bước lên một bước, dưới chân tựa hồ như đạp phải cái gì đó, cả người mất đi trọng tâm, lăn xuống cầu thang.

Trong cơn đau như thân thể bị vỡ vụn, dường như ả nghe thấy có tiếng cười. Ai đang cười ? Ai ? Ai dám đối với sự bất hạnh của ả lại hả hê như vậy ?

Ả rốt cuộc cũng hôn mê, dưới hạ thân đỏ một màu máu.

Mấy ngày sau, lão phu nhân từ bệnh viện trở về ôm theo một đứa trẻ sơ sinh.

Bà nói với cháu lớn của mình, “Từ nay con là một người anh.”

Sắc mặt đỏ ửng của đứa trẻ ẩn ẩn nét cười.

“Mẹ kế con ngã xuống cầu thang vì vậy sinh non, vì mất máu quá nhiều mà sinh xong đứa nhỏ thì qua đời. Em con vừa sinh ra đã mất mẹ, con phải đối xử thật tốt với nó.”

Thiếu niên ra sức gật đầu.

Bà còn nói. “Thật sự kì quái, tại sao chén bạc kia lại rơi ở dưới chân cầu thang ?”

Thiếu niên vẫn chỉ cười mà không nói.

Lão phu nhân gạt lệ, xoay người rời đi. Nó cúi người, ôn nhu nhìn chăm chú vào em bé mới sinh.

Anh, giờ đến lượt em chăm sóc cho anh.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play