Dao Chi chỉ lo vùi đầu ăn cơm, cậu đã sớm không lạ gì với việc ba mẹ mình cứ hơi một chút là "trêu chọc" nhau rồi.
Dật Chi thì kéo lại Mẫn Chi đang nghiêng đầu qua hóng chuyện, nhỏ giọng nói với bé: "Đừng nhìn, không phù hợp với trẻ con đâu."
Mẫn Chi mơ hồ nhìn cậu. Miệng bé nhai bánh giòn, hai má phồng lên giống như một chú chuột hamster vậy.
Vì khoảng cách khá xa nên Vưu Gia không thể đánh một cú vào gáy thằng nhóc con của cô rồi mắng "Nói bậy" được, nên cô không thể làm gì khác hơn là nhéo Lục Quý Hành đang ở gần mình, khiển trách: "Thượng bất chính hạ tắc loạn."
Lục Quý Hành vỗ bay móng vuốt của cô, bình tĩnh liếc nhìn Dật Chi: "Quy định cũ, ngoại trừ Mẫn Chi thì hôm nay ai ăn cơm trễ nhất sẽ rửa chén giúp dì."
Dao Chi đã vùi đầu ăn được hơn nửa, còn Vưu Gia cũng ăn gần xong như cậu, chỉ có Dật Chi vẫn đang đút em gái nên bữa sáng trước mặt vẫn còn nhiều hơn một nửa.
Vậy là đã rõ tấm lòng của Tư Mã Chiêu*.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT