Ba mươi tết, tiếng pháo nổ càng thêm nhiệt liệt, cả ngày đều là tiếng nổ tung, đám trẻ con ở trong tuyết chạy như điên cười đùa, người lớn mặc quần áo bông nặng nề xách xẻng làm người tuyết trên đường phố, mọi người đều trở về đón năm mới, trên mặt đất chất đống tuyết thật dày không qua mắt cá chân không ai quét dọn, bị từng dấu chân giẫm lên bẩn thỉu, chỉ có trên bãi cỏ còn có tuyết trắng nõn.
Vưu Gia đi giày da dê cao, mặc áo lông dày, mũ nhung xiêu vẹo cài lên đầu, đeo một chiếc khăn nhung màu trắng, khăn quàng cổ nhung nhung quấn quanh cổ mảnh khảnh mềm mại của cô. Trong tay cô mang theo một hộp thức ăn, đạp tuyết, đi sâu vào tiểu khu.
Dì giúp việc đã về nhà ăn tết, dì Khương bởi vì công việc suốt đêm bay đến Thụy Sĩ, trong nhà chỉ còn lại một mình Lục Quý Hành.
Dì Khương nhờ mẹ Vưu giúp chăm sóc A Quý một chút, vì thế sáng sớm còn chưa ăn cơm mẹ Vưu đã đẩy Vưu Gia ra khỏi nhà: "A Quý ở nhà một mình, cơm cũng không có ăn, nó còn sinh bệnh, con đi chiếu cố nó một chút, mang điểm tâm hai đứa cùng ăn đi!"
Cô phản bác một câu: "Để cho anh trai đi đi, con đi không thích hợp.”
"Con không thích hợp thì anh trai con càng không thích hợp, anh trai con là kiểu người thế nào con còn không biết sao, nói gì đến chăm sóc người khác…?”
"Con..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play