Vưu Tĩnh Viễn từ phòng thay quần áo ra ngoài, Văn Thanh bước đến, ghé vào bên tai anh ấy nói gì đó.
Vưu Tĩnh Viễn nhíu mày, nôn ra hai chữ: “Không gặp!”
Bên này là một nhà kho bình thường, khắp nơi toàn là thiết bị cùng đồ đạt chất chồng lên nhau, người của tổ trang phục sửa sang lại rương quần áo, thời tiết hôm nay khá nóng, ánh mặt trời chiếu sáng đến chói mắt, nhưng dùng trực giác cùng kinh nghiệm để xem, chiều hôm nay là nhất định sẽ có một trận mưa.
Tổ quay phim đang đợi cơn mưa buổi chiều, nếu như thuận lợi, một lần có thể quay xong tốt nhất.
Gần đây nhiệm vụ quay phim rất căng thẳng, trước đó nói là muốn quay ngoại cảnh, ở khu sa mạc, nhưng bên đó thuộc phạm vi quân sự, trao đổi thật lâu, mới quyết định thời gian nửa tháng, tiến độ quay bên này lại không được lý tưởng, cho nên chỉ có thể nhanh chóng làm, có đôi khi làm việc xong mệt mỏi trở về nằm xuống là ngủ, vốn dĩ thỉnh thoảng đạo diễn sẽ cho tiết tấu chậm lại một chút, cho diễn viên một chút thời gian nghỉ ngơi, có điều mấy ngày nay lại không dám thư giãn.
Vưu Gia ôm Đại Bạch đến tìm Vưu Tĩnh Viễn, kết quả chưa đi được hai bước đã lạc đường, Đại Bạch kêu meo một tiếng rồi chui vào thùng giấy nhỏ đằng sau, chui tới chui lui rồi không nhìn thấy nữa.
Nghịch thật!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play