Ngày 21 tháng 9 là một ngày rất đặc biệt, đó là "Ngày Alzheimer Thế giới". Đôi khi Hàng Khởi Cẩn tự hỏi, nếu lúc đầu sinh Văn Dã, bà cố chờ cho đến khi Văn Dã được sinh ra trước ngày hôm đó hoặc sau ngày hôm đó thì có khi nào Văn Dã sẽ không phải đối mặt với hoàn cảnh hai người thân mắc phải căn bệnh này không.
Tiếc là không có nếu như, giả sử sẽ không bao giờ trở thành hiện thực. Và người mắc bệnh không bao giờ tự mình muốn mình bị bệnh cả. Văn Dã vẫn đang ở bệnh viện tăng ca, anh là bác sĩ làm việc ngoài biên chế, cho nên công việc của anh sẽ bận rộn hơn so với bác sĩ bình thường khác của bệnh viện. Hàng Khởi Cẩn đợi anh ở bãi đậu xe bệnh viện đến tận mười một giờ mới nhìn thấy anh từ phòng bệnh xuống đây.
“Mẹ.” Anh lên xe, vẻ mặt có chút mệt mỏi, Hàng Khởi Cẩn vỗ vỗ vào vai anh để anh tỉnh táo lại. “Để một mình Kim Kim ở nhà có ổn không?” Hàng Khởi Cẩn hỏi: “Có nên để cô giúp việc qua nhà chăm sóc con bé không?”
Văn Dã giải thích: "Không cần đâu mẹ, khoảng thời gian tiếp theo con sẽ không đến bệnh viện nữa." Hôm nay có ca bệnh khẩn cấp, con phải làm phẫu thuật, sau khi phẫu thuật con thấy không yên tâm với bệnh nhân này lắm nên ở lại lâu hơn một chút thôi.
Hàng Khởi Cẩn gật đầu, nói sang chuyện khác: “Việc con nhờ bố con làm kia, bố con đã làm xong rồi.”
Văn Dã: “Vâng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT