Hoàng hôn ngày hôm đó đã chứng kiến tuổi thơ vụt mất từ rất lâu của Doãn Vị Ngâm - tuổi thơ mà cô được đối xử như một đứa bé, được yêu thương và chăm sóc hết mực. Hoặc có lẽ cô chưa từng được nếm qua khoảng thời gian như vậy trong thời thơ ấu. Văn Dã mua kem cho cô, đưa cô đi chơi mọi trò chơi trong công viên giải trí, dẫn cô đi hóng gió bên hồ nhân tạo.
Đến bờ hồ, anh chở cô bằng xe đạp đôi. Cơn gió thổi qua, cả người cô áp vào lưng anh, có một vài khoảnh khắc cô không nhận ra người đàn ông ngồi ở yên trước là ai, nhưng đâu có gì quan trọng đâu chứ? Cô chỉ biết, mỗi lần nhìn thấy anh, tim cô sẽ đập liên hồi, cô liền có một niềm tin vô hạn vào anh. Quãng đường ba cây số cuối cùng, Văn Dã ngồi ở yên xe trước, giữa bầu trời đầy sao, anh đột nhiên nói với Doãn Vị Ngâm: “Kim Kim, em có muốn thử đạp xe không?”
Doãn Vị Ngâm tròn xoe đôi mắt, tỏ ra hứng thú nói: “Có phải anh muốn để tôi biết đạp xe rồi thì bán lại xe đạp cho tôi không?” Nói xong, cô bổ sung thêm: “Sao anh biết tên của tôi là Kim Kim vậy?”
Văn Dã sửng sốt mấy giây, cố gắng khống chế cảm xúc, ánh mắt chuyển tới trên người cô, sắc mặt không đổi, hợp tác với cô, khàn giọng nói: “Tôi là người bán xe đạp, cũng là bạn của em trai cô, em trai cô nói nếu tôi có thể dạy cô đạp xe thì cậu ta sẽ mua một trăm chiếc xe hỗ trợ cho công việc kinh doanh của tôi.”
Doãn Vị Ngâm: "..."
À thì ra là như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT