Vốn Trần Tĩnh Dao nghĩ, người đã chếc, người Đại Lý Tự sẽ không thể điều tra được người đứng sau, cho nên khi người Đại Lý Tự đến phủ công chúa điều tra, nàng ta vẫn thanh thản ngồi ở ghế trên uống trà, không có nửa điểm hoảng loạn.
Nhưng mà người tính không bằng trời tính, Trần Tĩnh Dao coi mạng người như cỏ rác, trực tiếp xuống tay, độc chếc con trai bà v.ú ở đại lao.
Tuy rằng Trần Tĩnh Dao mưu tính việc này không làm trò trước mặt bà vú, nhưng bà đã hầu hạ nàng ta nhiều năm như vậy, tin tức vừa truyền ra, bà liền biết đây là kế hoạch của Trần Tĩnh Dao.
Đêm qua bà v.ú thương tâm cả một đêm, sáng sớm hôm nay khi tới chỗ Trần Tĩnh Dao hầu hạ, vẫn luôn giữ bộ dạng tâm thần bất định, Trần Tĩnh Dao thấy bà ta như vậy cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ bà nhất thời khổ sở vì mất đi con trai.
Trần Tĩnh Dao nghĩ mình cho bà v.ú nhiều tiền bạc như vậy, bà ta khổ sở mấy ngày cũng sẽ hòa hoãn lại, khi người Đại Lý Tự tới, nàng ta lo lắng bà v.ú sẽ để lộ ra manh mối, còn cố ý để bà v.ú lui xuống.
Đại Lý Tự tra xét phủ công chúa không có kết quả, nói một tiếng cáo từ, nhưng khi Trần Tĩnh Dao vừa mới thả lỏng, bà v.ú đã vọt ra, kêu to trong tay có chứng cứ phạm tội của đại trưởng công chúa.
Mọi chuyện sau đó vô cùng rối loạn, khi Trần Tĩnh Dao bị Đại Lý Tự bắt đi, vẫn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ vì sao bà v.ú lại phản bội mình, rõ ràng ngày hôm qua bà ta đã đi tới phòng thu chi nhận một trăm lượng vàng, hiển nhiên đã tiếp nhận sự sắp xếp của nàng ta, vì sao hôm nay bà ta lại đột nhiên phản bội.
Người chủ mưu đứng sau hai vụ ám sát chính là Trần Tĩnh Dao, tuy rằng nàng ta thề thốt phủ nhận, nhưng thích khách chếc trong nhà lao chếc là con trai bà v.ú của nàng ta, hơn nữa Đại Lý Tự đã bắt được tên ngục tốt bị mua chuộc, bằng chứng như núi, nàng ta không muốn thừa nhận cũng không được.
Kết quả điều tra làm toàn triều chấn kinh, trước kia Trần Tĩnh Dao lớn mật bày tỏ tình cảm với Tống Gia Thành, thế nhân còn có thể khen nàng ta một câu thật tình, hiện giờ nàng ta không thể gọi là thật tình, mà là thật ác độc.
Đối với Trần Tĩnh Dao, vì tình mà giếc người không tính là đại sự, chân chính muốn mệnh của nàng ta là thân phận của đám tử sĩ trong lần ám sát đầu tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-255-hon-le.html.]
Sau khi tra ra chân tướng, Trần Tĩnh Dao thu lưu đám thichs khách từng ám sát quá Hoàng Thượng đã là chuyện ván đã đóng thuyền, bởi vì chuyện này, Hoàng Thượng cũng bắt đầu hoài nghi bản thân nhìn không thấu vị hoàng tỷ ‘ tiêu sái ’, ‘ vô tội ’ của mình, mấy năm trước khi Phùng Thái Hậu âm mưu ám sát hắn, vị hoàng tỷ này thật sự không biết gì sao?
Một khi đã có hạt giống hoài nghi, những thứ tỷ đệ tình thâm lúc trước lại trở thành chuyện chê cười, đế vương vốn vô tình, khi biết thân tỷ trộm thu lưu đám thích khách từng ám sát mình, hoàng đế vô cùng phẫn nộ.
Tội danh của Trần Tĩnh Dao đã được chứng thực, nhưng bởi vì khổ chủ Tống Gia Thành và Đỗ Khanh đều chưa bị tổn thương ảnh hưởng tới tính mạng, cho nên trong khoảng thời gian này trên triều đình vì chuyện xử trí nàng ta ra sao cũng cãi nhau ngất trời.
Thẳng đến khi trước đại hôn của Tống Gia Thành cùng Đỗ Khanh mấy ngày, Hoàng Thượng mới chính thức công bố quyết định xử phạt Trần Tĩnh Dao.
Anan
Tuy rằng Hoàng Thượng rất thất vọng với vị hoàng tỷ này, nhưng mấy năm khi Phùng Thái Hậu còn sống, bà ta ngoan độc giếc hại tất cả con nối dõi của tiên hoàng, hiện giờ người cùng huyết mạch với hắn trừ bỏ Trần Tĩnh Dao, cũng chỉ có hai vị công chúa đã gả xa.
Dưới tình huống như vậy, hoàng thượng đương nhiên sẽ không bởi vì hai lần ám sát không có kết quả mà ban tội chếc cho Trần Tĩnh Dao, cuối cùng cũng chỉ tước đoạt phong hào đại trưởng công chúa của nàng ta, thuận tiện đưa cho nàng ta một khối đất phong nghèo khó, sau đó lệnh cưỡng chế nàng ta đi tới đất phong, về sau không có lệnh thì không được nhập kinh.
Tống Mẫn Lan không hài lòng với kết quả này, theo nàng phải phán độc phụ Trần Tĩnh Dao tử hình, chỉ biếm nàng ta thành thứ dân, cho nàng ta về đất phong, không phải quá nhân nhượng sao?
Nhưng mà Tống Mẫn Lan đi tìm Hoàng Thượng vài lần, Hoàng Thượng cũng không thay đổi chủ ý, nàng liền biết chuyện này sẽ không có thay đổi, bởi vì chuyện này, nàng không vui vài ngày liền.
Cuối cùng vẫn là trước khi thành thân, Đỗ Khanh theo Tần thị tiến cung vấn an, khuyên Tống Mẫn Lan vài câu, nàng mới hoàn toàn nghĩ thông.
Đỗ Khanh nói với Tống Mẫn Lan: Đại trưởng công chúa trước kia là thiên chi kiều nữ, ăn dùng đều là thứ tốt nhất, hiện giờ nàng ta bị tước đoạt phong hào, mọi người đều đã biết những chuyện ác nàng ta làm, về sau nàng ta sẽ bị mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ cả đời, đất phong cằn cỗi, không thể chống đỡ được được chi phí sinh hoạt xa hoa lãng phí của nàng ta, về sau tất cả phương diện ăn mặc ngủ nghỉ đều bị suy giảm, dưới tình huống như thế, nói không chừng nàng ta sống còn thống khổ hơn chếc.