Trần Tĩnh Dao nổi giận một trận, tiếng khóc của bà v.ú bị nghẹn ở yết hầu.

Hầu hạ Trần Tĩnh Dao nhiều năm như vậy, bà v.ú thập phần hiểu nàng ta, đây là một chủ tử âm tình bất định, nàng ta căn bản không thể lý giải nỗi đau khổ của bà, con trai của bà, ở trong lòng nàng ta bất quá cũng chỉ là một quân cờ có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào, bà ta khóc nháo, chẳng những không nhận được sự thương xót của nàng ta, mà còn bị chán ghét.

Trần Tĩnh Dao chỉ hoảng loạn trong chốc lát, thực mau liền bình tĩnh lại, nàng ta gọi hộ vệ bên người tới, phân phó nói: “Phái người đi tra, nhìn xem ba tên bị bắt sống là ai.”

Anan

Chỉ cần có thể xác định thân phận của ba người bị bắt, bọn họ sẽ xuống tay từ người nhà của ba tên này, là cho bọn có thể giữ kín miệng.

Hộ vệ lĩnh mệnh đi xuống, bà v.ú vẫn lo lắng cho con trai, tìm một lý do đi theo ra ngoài.

Bà v.ú làm quản sự trong phủ công chúa, tự nhiên vẫn có chút mặt mũi, bà ta cầu hộ vệ khi hỏi thăm thì giúp đỡ chú ý một chút, xem ba người bị đưa đến Đại Lý Tự có con trai của bà ta hay không, đối phương không hề nghĩ ngợi liền đồng ý.

Hộ vệ làm việc thập phần đáng tin cậy, thực mau liền xác định thân phận của ba người bị bắt, cũng không biết là may mắn hay là bất hạnh, con trai của ba v.ú là một trong ba người bị bắt, chẳng qua trong lúc ám sát hắn bị người ta c.h.é.m đứt tay phải, hiện giờ thương thế rất nặng, Đại Lý Tự đang muốn moi manh mối từ ba tên này, cho nên cũng không mặc kệ vết thương nặng đến chếc, có tìm đại phu chữa cho bọn chúng, tạm thời không ảnh hưởng tới tánh mạng.

Nghe được tin tức từ hộ vệ, bà v.ú tưởng tượng đến tình cảnh của con trai lại nhịn không được bật khóc, bất quá bà cố kỵ cảm xúc của Trần Tĩnh Dao, chỉ dám dựa vào góc tường không tiếng động rơi lệ.

Nhưng mà dù như thế, khi Trần Tĩnh Dao xoay người vẫn thấy được, nàng ta đang sầu não không biết ra tay như thế nào dưới phòng vệ nghiêm ngặt của Đại Lý Tự, bà v.ú lại bày ra bộ dạng này, lửa giận lấp tức bốc lên đầu.

Nàng ta xoay người không kiên nhẫn nói với bà vú: “Có cái gì mà khóc, cánh tay cũng bị c.h.é.m đứt rồi, sống sót cũng là một tên phế nhân, đợi lát nữa bà tự tới đi phòng thu chi nhận một trăm lượng vàng, về sau coi như không có đứa con trai này.”

Trần Tĩnh Dao cảm thấy mình quá tốt với bà v.ú rồi, một trăm lượng vàng, cầm ra bên ngoài cũng mua được mấy trăm hạ nhân, con trai bà v.ú là mệnh tiện, nếu không phải nể mặt mũi bà vú, nàng ta sao có thể hào phóng như vậy.

Bà v.ú đang thương tâm, lập tức bị lời nói của Trần Tĩnh Dao làm nghẹn ứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-254-tien-ha-thu-vi-cuong.html.]

Trần Tĩnh Dao không thích người khác khóc lóc sướt mướt trước mặt nàng ta, cho nên trực tiếp phất tay để bà v.ú đi xuống.

Bà v.ú lê bước chân nặng nề về phòng của mình, đây là chỗ ở Trần Tĩnh Dao cố ý an bài cho bà ta trong phủ công chúa, bình thường phần lớn thời gian bà ta đều ở trong phủ công chúa hầu hạ Trần Tĩnh Dao, chỉ có ngày nghỉ mới có thể ra phủ về thành nam đoàn tụ với người nhà mấy ngày.

Bà v.ú vẫn luôn biết đại trưởng công chúa là một chủ tử không nhân tính, bất quá lúc trước bà chỉ thấy quá nàng ta tuyệt tình với người khác, chờ đến khi chuyện xảy ra với mình, bà mới biết được oán khí trong lòng cũng không dễ nuốt như vậy.

Bà v.ú nằm ở trên giường, tưởng tượng đến cảnh con tra ở trong tù chịu khổ, không thể chịu nổi.

Bà thầm nghĩ, nếu con trai không còn thì tốt rồi, hắn chếc trong lúc ám sát, cũng tốt hơn là bị chặt đứt một cánh tay còn bị nhốt ở trong tù chịu khổ.

Nhà tù của Đại Lý Tự, đó là nơi người sống đi vào cũng bị lột một tầng da, hiện tại con bà bị nhốt ở bên trong, không phải sống khổ hơn chếc sao.

Nghĩ đến một trăm lượng vàng mà Trần Tĩnh Dao nhắc đến, bà v.ú cân nhắc lấy ra một nửa tìm người chuẩn bị, xem có thể để con trai sống tốt một chút hay không, thật sự là không được thì nhờ người đưa một túi độc dược vào, chếc một cách thống khoái cũng tốt hơn sống mà phải chịu tra tấn.

Nhưng mà bà v.ú còn chưa kịp tìm người, Trần Tĩnh Dao đã ra tay.

Nàng ta có cùng một ý nghĩ giống bà vú, ba người này cứ ở trong tù sớm hay muộn cũng sẽ khai nàng ta ra, thay vì ngồi chờ chếc, còn không bằng tiên hạ thủ vi cường.

Chỉ khi ba tên này chếc đi, nàng ta mới có thể hoàn toàn yên tâm.

Trần Tĩnh Dao chuẩn bị, tốn một số tiền lớn mua chuộc được ngục tốt, hạ độc vào cơm chiều của ba tên thích khách.

Ba người này ăn đồ ăn chứa kịch độc, tới một tiếng cứu mạng cũng không kịp hô, liền đi đời nhà ma.

Ở Đại Lý Tự lại xảy ra loại chuyện này, phía trên tự nhiên muốn vấn tội, bởi vì có người nói hình như từng thấy một tên thích khách xuất hiện ở phủ công chúa, cho nên mục tiêu điều tra của Đại Lý Tự lại đặt ở phủ công chúa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play