Edit: Thanh Dương
Beta:Trúc Linh
Khi Chung Côn Luân làm phẫu thuật xong, đôi mắt anh vẫn quấn băng vải, bởi vì gây tê còn chưa hết nên không biết tình huống thế nào.
Có mảnh băng nhỏ cắt vào mí mắt anh, có một bộ phận cắt vào mắt.Chỉ là vết thương ở mắt không sâu, có thể tự lành. So với vết thương ở mắt, những vết xước khác trên người tuy nhiều nhưng cũng không nguy hiểm, có thể xem nhẹ. Nhưng anh Chu vì cứu lại gương mặt đẹp của Chung Côn Luân đã yêu cầu mọi vết thương phải lấy tiêu chuẩn đẹp nhất để phẫu thuật thẩm mĩ, lúc này mới khiến Chung Côn Luân cần gây tê toàn thân, mới yêu cầu Mộ Vân Sơn bay tới ký tên.
Mộ Vân Sơn lặng lẽ ngồi bên giường bệnh, cố gắng biến mình thành không khí.
Anh Chu chọn phòng bệnh vip tốt nhất của bệnh viện hàng đầu ở thành phố F cho Chung Côn Luân ở tạm, lúc này anh ta đóng cửa phòng bệnh lại, kéo ghế ngồi trước mặt Mộ Vân Sơn.
“Cô Mộ.” Anh Chu nói: “Đã lâu không gặp.”
Thật ra chúng ta cũng không quen thuộc như vậy, cho dù năm đó vội vàng tổ chức hôn lễ với Chung Côn Luân, nhưng bởi vì anh Chu rất chán ghét cô mà từ đầu tới đuôi gần như không xuất hiện, vẫn luôn ở phía sau màn chỉ đạo mọi thứ. Mộ Vân Sơn chửi thầm trong lòng, trên mặt cố mỉm cười: “Chào anh Chu.”
“Tôi nhận được thư mà cô Mộ để lại ở bệnh viện Maria.” Anh Chu đi thẳng vào vấn đề nói: “Tôi rất vui vì cô Mộ đã khỏi bệnh, chúng tôi đều rất vui. Bởi vì Côn Luân không sẵn lòng cho cuộc hôn nhân này… Tôi vốn vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói chuyện với cô Mộ, nhưng vẫn luôn không có cơ hội.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT