Edit: Hạ Nhi Liên Y
Buổi tối hôm nay, Mộ Vân Sớm đã về đến nhà rất sớm. Cô lo lắng những món đồ chuyển phát nhanh không có lai lịch rõ ràng đó, cũng không thực sự yên tâm về Chung Côn Luân.
Cô tốn một trăm đồng tiền xe, về đến nhà sớm hơn một tiếng.
Đến cửa nhà thì sợ ngây người — cổng lớn có một đống hộp chuyển phát nhanh đặt ngổn ngang, những thùng giấy đó nếu đem đi bán phế liệu thì rất nhanh có thể phát tài…
Phía trước sân đặt một đống lớn cây cỏ, phải nói là trước sân toàn là cây cỏ… Chung Côn Luân đi tới đi lui giữa đống cây cỏ đó, lúc thì sờ sờ một lát lúc thì nhìn qua cái kia, hoàn toàn không biết đang làm cái gì.
“Ai mua cái này?” Mộ Vân Sơn nhận ra một cây nho, quả nho lớn giống như sắp chết già rồi? “Cái gì đây… Tất Thiếu mua? Em nhớ anh ấy thiết kế đồ là muốn biến nơi này thành ngôi nhà văn hoá năm sao, không phải là loại phong cách này a…” Phong cách nông thôn Nông Gia Nhạc này là từ đâu ra?
“Anh mua.” Giọng nói yếu ớt của Chung Côn Luân truyền đến: “Nếu em không thích thì có thể vứt hết chúng đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play