Edit: Hạ Nhi Liên Y
Đã dùng xong năm ngày nghỉ đông, Mộ Vân Sơn mang theo tâm sự nặng nề quay về đi làm. Anh Trư muốn cô nghỉ việc chuyên tâm chăm sóc Chung Côn Luân nhưng cô không chịu.
Chung Côn Luân cũng không cần một bà mẹ cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc (theo dõi) và hầu hạ (giám thị), so với lúc nào cũng có một người lo lắng cứ nhìn chằm chằm vào anh thì có khả năng anh hy vọng có một không gian riêng tư hơn. Anh cũng không xuất hiện bất cứ ảo giác gì nữa, phảng phất lời nguyền rủa cua ông lão Chung đã đạt được mục đích, những nhóm người tổ tiên và thân thích cũng không hề xuất hiện.
Anh có một năng lực tự gánh vác sinh hoạt, Mộ Vân Sơn tin tưởng anh, cũng không nghĩ ở thời điểm cuối cùng này lại không cho anh bất cứ sự tín nhiệm nào.
Đương nhiên vào lúc cô đi làm đã để lại một di động cũ trên bàn Côn Luân, download phần mềm theo dõi, đặt ở trong góc. Cô tính toàn buổi sáng xem Chung Côn Luân có tự chăm sóc bản thân mình thật tốt hay không, buổi chiều lại xem tâm trạng của anh có tốt hay là không.
Năm ngày thêm một cái cuối tuần không thấy, trong trung tâm phục vụ cũng giống như ngày thường, vị trí của mấy cây bút trên bàn cô cũng giống như lúc cô rời đi. Mộ Vân Sơn đặt túi lên bàn, thở dài trước khi ngồi xuống, cảm thấy tất cả đều hỏng hết.
Hôm nay bạn cùng lớp với cô chính là Nguyễn Anh, bác gái Nguyễn đang ở thời mãn kinh, vừa mới nhận điện thoại đã mở miệng mắng người một tràng, Mộ Vân Sơn nghe xong, trong chốc lát cũng không cảm thấy đối phương đáng giận, cảm giác một lát nữa bác gái Nguyễn muốn trách móc… Người này đúng là không có đạo lý từ khi sinh ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play