Một năm trước, tôi xuyên vào cuốn sách này, trở thành nữ chính bạch liên hoa cùng họ cùng tên với tôi.

Nguyên tác tiểu thuyết này là cái cốt truyện máu chóa tổng tài bá đạo, sau khi nữ chính bị nam chính ngược tâm ngược thân hết 999 chương, cuối cùng lãng tử cũng quay đầu nhận ra mình yêu nữ chính rồi bắt đầu quá trình truy thê hỏa táng tràng. Nữ chính bị cảm động bởi sự cố gắng của nam chính nên đồng ý quay lại.

Đúng là thứ máu chóa, trái tim bà đây làm bằng tiền, tôi đương nhiên không làm mấy cái chuyện ngu ngốc như nguyên chủ rồi.

Thế thân cũng chỉ là 1 trong 99 công việc tay trái của tôi mà thôi!

Buổi tối, tôi đang nhàn nhã vừa gặm khoai lang vừa ngâm chân, cửa phòng bị ai đó nặng nè đẩy ra.

Thẩm Quân Trác nhìn tôi với vẻ mặt ầm trầm như diêm vương đến đòi mạng.

????

Tôi làm cái mọe gì anh ta mà anh ta đêm hôm đến đây hỏi tội tôi?

Tôi tự nhủ trong lòng “ Chắc chắn mình phải gọi người thay khóa bằng vân tay.”

Thẩm Quân Trác liếc nhìn tôi, quả táo adam của anh ta trượt lên trượt xuống, tức giận hỏi tội: “ Bạch Thi Kiều, sao cô có thể có thời gian nhàn nhã ngồi ở đây ngâm chân?”

“Có lẽ là vì….tôi hay bị chuột rút???”

Tôi đảo mắt tìm lý do nghe có vẻ thuyết phục nhất.

Thẩm Quân Trác bị tôi làm cho choáng váng, im lặng vài giây rồi gầm lên như thể chịu phải ủy khuất gì lắm: “ Cô có biết hôm nay tôi đã phải trải qua những chuyện gì không? Tôi thuê cô làm thế thân, hàng tháng trả cô không thiếu một đồng, vậy mà cô không quan tâm tới tôi chút nào sao!!!!”

Chếc tiệt, thằng đàn ông chóa này phát điên rồi.

Tôi nhét nốt miếng khoai lang cuối cùng vào miệng, lau chân chuẩn bị đứng dậy. Thẩm Quân Trác như bị điên xông tới, ghì chặt đầu tôi muốn cưỡng hôn tôi.

Tôi kinh ngạc! Tôi sốc! Tôi theo bản năng giơ tay lên, trái phải mỗi bên vả cho hẳn hai phát cho hẳn tỉnh cái đầu chóa ra.

Sau khi Thẩm Quân Trác bị tôi vả cho bốn vả, mắt anh ta đỏ hoe, anh ta giơ tay lên như thể định vả lại tôi 4 vả! Thấy tình hình không ổn, tôi lập tức xách dép vơ lấy túi xách chạy nước rút 100m thoát thân.

“Sao cô dám chạy!!”

Thẩm Quân Trác vừa mắng tôi vừa tóm lấy mấy chai lọ skincare trên bàn ném vào người tôi.

May thay, mấy chiêu này tôi dùng ngón chân cũng tránh được.

Là một nghệ biểu diễn xiếc chuyên nghiệp, tôi khéo léo giữ lại hai đứa con tinh thần của tôi bằng một tay. Thẩm Quân Trác trợn tròn mắt, nhặt cây xương rồng trên mặt đất ném về phía tôi!

Móa nó, hết vui rồi nha thằng chóa này!

Tôi nhanh chóng đứng ngay trước mặt anh ta.

“Thẩm tổng, tôi khuyên anh nên biến khỏi đây ngay lập tức!”

Đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, tôi cúi người xuống, ôm chặt bụng nhìn anh ta với vẻ mặt đau khổ.

Nhưng Thẩm Quân Trác hiển nhiên không nghe thấy ân huệ cuối cùng mà tôi giành cho anh ta, cười lạnh một tiếng, vác tôi lên vai, giọng điệu u ám: “ Bạch Thi Kiều, muốn nói gì thì chúng ta lên giường từ từ nói.”

“Tôi………….”

Tôi cắn chặt môi, cuối cùng không nhịn được nữa. Lấy mông của tôi làm trung tâm vòng tròn, hàng chục cái rắm nối tiếp nhau “bủm bủm bủm..”, từng đợt từng đợt dội lên mặt Thẩm Quân Trác.

Sau khi kết thúc, tôi thở dài nhẹ nhõm, cuối cùng cũng có thể nói nốt câu vừa nãy chưa kịp nói xong.

“Tôi muốn xì hơi.”

“Ư….nó thối thế!”

Thẩm Quân Trác không hề có sự chuẩn bị, lỗ mũi căng ra hít thở hai cái, sau đó mặt mày tái mét. Chắc đây sẽ trở thành ám ảnh cả đời này của anh ta mất!

“Cô…..cứ chờ….Ọe!”

Đây là những lời cuối cùng mà Thẩm Quân Trác có thể thốt ra trước khi anh ta bất tỉnh nhân sự.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play