Ánh sáng le lói qua năm tháng

Chương 6


1 năm


Qua nhiều năm như vậy, từ sự lạnh nhạt ban đầu, Mục Ngạn Trạch đã dần dần chấp nhận sự niềm nở của tôi.

Mỗi khi anh ấy ốm tôi đều là người chăm sóc anh ấy, khoảng thời gian sự nghiệp anh ấy lao dốc, cũng là tôi đã dùng hết số tiền tiết kiệm của bản thân để giúp đỡ anh ấy.

Anh ấy và Khương Nhu cùng nhau có rất nhiều kỷ niệm đẹp khi còn trẻ, nhưng hiện tại tôi là người cùng anh ấy vượt qua tất cả khó khăn.

Tôi nghĩ có lẽ ở trong tim của anh ấy mình cũng nên chiếm được một vị trí nhỏ nhoi rồi nhỉ.

Vào ngày sinh nhật của Mục Ngạn Trạch, tôi nhận được cuộc gọi từ anh em của anh ấy bảo đến đón anh ấy ở một nhà hàng.

Anh ấy uống khá nhiều, tôi phải vất vả lắm mới có thể lôi được anh về nhà.

Trong lúc đang lau mặt cho anh ấy, anh đột nhiên vòng tay qua cổ tôi, mùi rượu hòa quyện cùng với hơi thở nóng hổi phả vào trong mặt tôi.

Giữa lúc anh ấy định hôn tôi, tôi chợt nghe thấy anh ấy gọi “Nhu Nhu”.

Tôi bỏ chạy thật nhanh, hóa ra trong lòng Mục Ngạn Trạch luôn nghĩ đến Khương Nhu, tôi dù có bắt chước thế nào đi chăng nữa, cùng không thể thay thế được vị trí của em ấy trong lòng anh.

17.

Tôi không còn ở bên Mục Ngạn Trạch nữa, tôi nghĩ có lẽ sau một thời gian dài, tôi sẽ quên được anh ấy.

Nhưng anh ấy đã chủ động đến tìm tôi.

Mẹ anh ấy bị bệnh nặng, trước khi qua đời bà muốn nhìn thấy anh ấy kết hôn.

Tôi nhìn vào chiếc nhẫn kim cương anh ấy đưa, bình tĩnh hỏi: “Mục Ngạn Trạch, anh có yêu em không?”

“Anh đã quen với việc có em.”

Tôi nhìn chiếc nhẫn không vừa với ngón tay mình, trong lòng thầm thở dài một tiếng.

Cứ xem như đây là lần cuối cùng đi, anh ấy đã chọn tôi để kết hôn, sau này anh ấy chính là chồng của tôi, tôi mới là người anh ấy cưới sau cùng.

Chấp niệm thời còn trẻ của tôi quá sâu, cứ nghĩ rằng nếu kết hôn rồi, tôi sẽ có được ánh nắng chỉ thuộc về mình.

Tôi cứ như con thiêu thân lao vào lửa mà gả cho Mục Ngạn Trạch, tự mình nghĩ nếu ở bên cạnh nhau dài lâu có thể khiến cho anh ấy động lòng.

Nhưng tất cả điều này chỉ là ảo tưởng mình tôi.

Mục Ngạn Trạch đi sớm về muộn suốt ngày, sự nhiệt tình của tôi dần bị dập tắt bởi sự thờ ơ lạnh nhạt của anh ấy, sau sự việc cô thư ký gửi tin nhắn cho tôi, mối quan hệ của tôi với anh ấy giảm xuống mức đóng băng. 

Tôi biết Mục Ngạn Trạch vẫn đang âm thầm theo dõi tình hình của Khương Nhu, nhưng tôi thậm chí cũng không còn có tâm trạng để quan tâm nữa, tôi thật sự rất mệt mỏi.

***** 

Lúc bừng tỉnh dậy giữa giấc mơ, một bên gối đã ướt đẫm nước mắt.

Căn phòng lạnh lẽo vẫn giống như hôm qua, Mục Ngạn Trạch vẫn thế cả đêm không về.

Vừa giặt đồ xong, tôi nhận được cuộc điện thoại của mẹ kêu tôi về nhà.

Tôi nghĩ hẳn là có việc gấp lắm, nên đã vội vã chạy đi còn chưa kịp ăn sáng.

Khương Nhu đi rồi không có ở nhà, cho nên mẹ đã kéo tôi ngồi xuống sofa.

“Vỹ Vỹ, con nên ly hôn với Ngạn Trạch đi.”

Tôi chầm chậm nhìn mẹ, và không thể tin vào tai mình.

Mẹ bị tôi nhìn có chút chột dạ, nên đã ngượng ngùng lảng tránh ánh mắt của tôi.

“Con cũng biết đó, người Ngạn Trạch thích là Nhu Nhu, năm đó nó bất đắt dĩ mới cưới con, bây giờ Nhu Nhu quay về rồi. Mặc dù con bé không nói gì, nhưng đêm qua mẹ đã nhìn thấy nó âm thầm khóc một mình trong phòng.”

"Cho nên mẹ cảm thấy đau lòng rồi? Mẹ, con không phải là con gái của mẹ sao? Sao mẹ có thể đưa ra yêu cầu nực cười như vậy!"

“Bởi vì con là con gái của mẹ, mẹ có thể nhìn ra mấy năm nay con hoàn toàn không có hạnh phúc, bây giờ con cùng Mục Ngạn Trạch tách ra là đúng rồi.”

Tôi nhìn vào mặt mẹ một lúc thoáng thấy có chút không quen, một người mẹ có thể vì con gái của mình nói với một đứa con gái khác những lời này.

Tôi không khỏi cười lạnh đáp: “Con kết hôn ba năm rồi, sao chưa bao giờ thấy mẹ quan tâm đến hạnh phúc của con. Bây giờ Khương Nhu quay về rồi, nếu mẹ muốn con nhường chổ cho em ấy thì cứ nói, còn nói cái gì mà muốn tốt cho con. Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần Khương Nhu thích, bất kể cái gì con đều sẽ nhường cho em ấy. Bây giờ ngay cả chồng mình cũng phải hai tay dâng lên sao, chỉ vì con không được yêu thích như em ấy à? Nếu đã như vậy, sau này mẹ cứ sống với đứa con gái mà mẹ yêu thương nhất đi.”



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play