“Nhưng mà… Ta không có thể che chở nàng, ta cũng sợ ngày sau cũng không bảo hộ được nàng, không có chân ta quá yếu.” Ngu Bán Bạch vuốt đuôi của bản thân, không thể ngừng suy nghĩ đến hố sâu trong lòng.
Sau khi rời khỏi nước, chàng yếu ớt đến mức ngay cả người trong lòng cũng không bảo hộ được.
Bùi Kiều cười cho qua chuyện, ôm đầu Ngu Bán Bạch trong lồng ngực mình, nói: “Chàng có thể bảo vệ ta, chàng ở dưới nước bảo vệ ta, ta ở trên đất bằng bảo hộ chàng. Bán Bạch ca ca, không có người nào là cường giả trước tất cả mọi thứ, dù là người hay yêu, chung quy đều sẽ có một điểm yếu, đây cũng không phải điều gì quá ghê gớm. Cha ta nói, chỉ cần không làm việc trái với lương tâm, cho dù có là kẻ yếu chân chính, cũng mạnh mẽ hơn ngụy tiểu nhân.”
Bùi Kiều thường nói những lời cha nàng từng nói với chàng, Ngu Bán Bạch có chút tò mò cha nàng là người như thế nào. Nuôi dưỡng Bùi Kiều trong sự ngọt ngào, lại dạy dỗ nàng lễ nghĩa chu toàn, không kiêu căng không ngạo mạn, hẳn là một người phong lưu phóng khoáng, lại càng là người đã trải qua khó khăn để đạt được phú quý.
“Cha của Kiều nói qua rất nhiều đạo lí giản dị.” Tâm tình của Ngu Bán Bạch trở nên tốt hơn, cong môi cười: “Ta nghe qua, cảm thấy cuộc đời cha Kiều chắc hẳn đã trải qua rất nhiều chuyện khó khăn.”
Nói tới Bùi Diễm, Bùi Kiều liền cong cong mi cười, như một đứa trẻ được ăn kẹo đường, lời nói cũng trở nên đơn giản: “Cha ta là người tốt, Kiều rất thích cha, rất thích rất thích. Sau này ta muốn Bán Bạch ca ca đi gặp cha…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play