Một đám đại hán che mặt khí thế hiên ngang, đằng đằng sát khí, mỗi người một cây gậy gỗ, khi đao kiếm gặp nhau phát ra đủ loại tiếng vang lạch cạch, một lúc sau, mọi thứ trong cửa tiệm son phấn đều bị đập thành từng mảnh.
Nghe thấy tiếng ồn ào dữ dội không ngớt từ cửa tiệm son phấn ở đầu bên kia truyền đến, Bùi Kiều liền cảm thấy có chuyện không ổn, vén váy áo xông ra ngoài, Ngư Ưng đang ăn cá ở trong sân nghe thấy tiếng vang, còn tưởng rằng có người tới gây phiền toái cho Bùi Kiều, bỏ cá mà đến, nhìn thấy Bùi Kiều vội vã lao ra, không nghĩ nhiều liền theo sau.
Phi như bay vào cửa hàng son phấn, chỉ thấy Ngu Bán Bạch ngồi ở trên xe lăn, đầu vai bị người ấn xuống, trơ mắt nhìn cửa hàng của chính mình bị đập nát thành từng mảnh. Mảnh vụn vương vãi khắp sàn, son phấn bị người ta dẫm nát thành bùn đất dưới chân.
“Tại sao các ngươi lại bắt nột chàng ấy?” Bùi Kiều siết chặt tay, đi vào cửa hàng son phấn mở miệng chất vấn những đại hán này.
Trong lòng càng sốt ruột miệng lưỡi lại càng đần độn, nói từ bắt nạt thành bắt nột, cả bọn đại hán nghe xong đều cười lớn, cố ý thẳng lưỡi mà bắt chước cách nói chuyện của Bùi Kiều.
“Bộn ta đâu có bắt nột hắn nha.”
“Miệng lưỡi này của nhóc con cũng thật đần độn, vẫn còn tanh mùi sữa mà đòi học làm anh hùng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT