Nghe thấy những lời này, Tiểu Hạc Tử tỉnh dậy, hít một hơi thật sâu, văn vẹo thân thể, cố gắng thoát ra khỏi tảng đá.
Tiểu Hạc Tử chui ra khỏi tảng đá, tảng đá ma sát vào hai má của nàng ấy nên rách một ít da, nhưng vẫn bình an vô sự, Thương Tiểu Lục và Thương Tiểu Thất cười ra nước mắt, ngay cả Thương Trì cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ có Bùi Kiều là ánh mắt ảm đạm, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng, đột nhiên nàng cảm thấy mình đang nói chuyện với Thương Trì vì một con cá,  nhân phẩm thật xấu xa, nói tiếng xin lỗi, giơ tay áo che mặt chạy về cửa hàng cá hương.
Mây trắng như tuyết, trời xanh như biển, thời tiết thật đẹp, Bùi Kiều không có định mở cửa hàng đón khách, nàng chỉ muốn nhìn thấy đuôi của Ngu Bán Bạch.
Có rất nhiều khách hàng tới cửa hàng son phấn, Bùi Kiều kìm nén sự háo hức của mình, tự nhủ: “Tí nữa mình sẽ đến tiệm bánh mì phía sau.” 
Nàng đóng cửa lại, ngồi ở dưới gốc cây, ôm má, gập chân lại, trong lòng vẫn không ngừng nhớ đến cái đuôi của Ngu Bán Bạch.
Ngu Man Man rời khỏi phòng với khuôn mặt đỏ bừng, nàng ấy vừa tỉnh dậy với mái tóc rối bù, đôi mắt mê lý, đầu óc trống rỗng, nhất thời nàng ấy không biết tại sao mình lại ở đây. Nhìn thấy Bùi Kiều, nàng ấy cảm thấy kì lạ, nheo mắt lại suy nghĩ một lúc mới nhớ ra Bùi Kiều là ai.
Bùi Kiều đi mua rong biển và bánh bao, thấy Ngu Man Man tỉnh dậy, nàng đưa bánh bao ra và nói: “Rửa mặt đi rồi ăn sáng.”
Chiếc bánh bao vẫn còn ấm, bánh bao Bùi Kiều mua vừa lớn vừa thơm, sau khi rửa mặt Ngu Man Man cầm chiếc bánh lên ngửi đi ngửi lại, liên tục nuốt nước miếng, nàng ấy không biết bản thân mình có nên ăn hay không.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play