“Trong phó bản này thật sự tồn tại quỷ quái, một mình cậu chỉ sợ sẽ rất nguy hiểm.”

Tống Chân bất đắc dĩ thở dài, giống như đang khuyên một đứa nhỏ tùy hứng, ánh mắt những người khác nhìn về phía Khải Vô Minh càng thêm vi diệu.

Một người mù như cậu ta tuyệt đối là kẻ kéo chân sau, hiện tại có người chơi cũ muốn giúp đỡ, cậu ta còn không cảm kích, thật là không biết tốt xấu.

Khải Vô Minh đại khái đoán được nhãn của Tống Chân là gì.

Ở không gian người mới, đa số nhãn Khải Vô Minh nghe được mang thuộc tính trái, thực lực nghiền áp mấy thứ xem như đặc tính cá nhân. Hơn nữa để phù hợp sở thích người xem, khả năng nhãn của Tống Chân mang hàm nghĩa chân thiện mỹ là không lớn, ngược lại【 âm hiểm xảo trá 】,【 ra vẻ đạo mạo 】,【 hai mặt 】mấy thứ này liền rất thích hợp với anh ta.

Trong mắt những người khác, mắt mù là nhược điểm. Dưới tình huống bình thường, muốn cho một người mù gia nhập đoàn đội, tất nhiên sẽ phải lấy một ít điều kiện nhất định làm cái giá trao đổi, thí dụ như làm tấm mộc thay bọn họ thăm dò gì đó.

Suy nghĩ cẩn thận tầng logic này, Khải Vô Minh càng thêm xác định Tống Chân không có ý tốt, ngón tay hắn hơi ngứa, sát tâm nổi lên.

Bất quá, nghĩ đến thân phận người chơi cũ của anh ta, chính mình cũng còn rất nhiều nghi vấn chưa được cởi bỏ, sau khi nhanh chóng cân nhắc thiệt hơn, Khải Vô Minh cố tình thả chậm hô hấp, ngăn chặn ý niệm trực tiếp giải quyết tên này, quyết đoán cự tuyệt, “Không cần.”

Ánh mắt Tống Chân chợt lóe, há miệng muốn nói chuyện, lại đột nhiên nghĩ tới cái gì, đổi thành mỉm cười, “Nếu ý cậu đã quyết, vậy chúng tôi trước đi lên tìm kiếm manh mối, nếu cậu thay đổi chủ ý, bất cứ khi nào cũng có thể tìm chúng tôi.”

Nói xong lại nhìn về phía những người khác, “Năm người dù phân chia như thế nào đều không công bằng, tôi cảm thấy hiện tại tốt hơn hết chúng ta nên hành động cùng nhau, nếu tìm được manh mối cũng có thể kịp thời chia sẻ.”

“Tôi đồng ý!”

Tống Thành vốn dĩ đã hạ quyết tâm đi theo Tống Chân, Giang Vân phản ứng cũng không chậm, Triệu Hòa Vũ cùng An Đóa trừng nhau một cái, cũng chấp nhận đề nghị này.

“Vậy đi thôi, thời gian gấp rút, thông thường loại phó bản này sẽ cho chúng ta một giờ để thăm dò, lúc này sẽ không phát sinh bất kỳ tình huống nguy hiểm nào. Chúng ta ít nhất phải tìm được tin tức liên quan tới thân phận của mình trong khoảng thời gian an toàn này.”

Tống Chân nói rất lớn, khi nói còn cố tình hướng về phía Khải Vô Minh, như thế muốn thông qua phương thức này lần nữa khuyên bảo hắn. Bốn người còn lại cũng nghĩ như vậy, không muốn bị một người mù liên lụy liền thúc giục Tống Chân nhanh chóng lên lầu.

Vào lúc mấy người kia biến mất sau cầu thang, Khải Vô Minh liền nhíu mày.

Hắn đã cảm giác qua độ cao của tầng lầu, cấu tạo không sai biệt lắm với những biệt thự bình thường khác, nhưng khi thân hình mấy người này biến mất, hắn liền vô pháp nghe đến tiếng hít thở, tiếng bước chân của họ, phảng phất như bị thứ gì cố tình ngăn cách.

Một giờ thời gian.

Hai manh mối gộp lại, không khó được đến kết luận rằng trong thời gian một giờ sưu tập manh mối, người chơi được bảo hộ bởi một lực lượng nào đó, hành vi cố tình nghe trộm của hắn cũng nằm trong phạm vi bị ngăn chặn.

Vậy vấn đề là, tại sao Tống Chân lại cố ý đề ra chuyện này?

Dưới tình huống tin tức sở hữu chênh lệch nghiêm trọng, Tống Chân có ác ý là điều không thể nghi ngờ. Như vậy, thông tin thời gian thoạt nhìn không có vấn đề này đơn giản mang hai tác dụng, một là khiến hắn cảm thấy gấp gáp, sau đó lên lầu tìm kiếm những người khác giúp đỡ, hai là tên đó chắc chắn nơi này sẽ xuất hiện thứ gì, mà hắn nhất định sẽ đi đến lầu hai tìm kiếm manh mối thân phận.

Kết quả hai loại khả năng này đều chỉ hướng hắn sẽ đi đến lầu hai tìm kiếm tin tức, như vậy, điều kiện nguy hiểm đầu tiên nhất định là tiếp tục lưu lại nơi này mà không tìm được thông tin thân phận.

Như để chứng minh suy đoán của Khải Vô Minh, tầm mắt vốn đã biến mất lại một lần từ bốn phương tám hướng bao vây lại, hơn nữa còn có xu thế ngày càng nhiều.

Khải Vô Minh lập tức nhìn xung quanh một vòng, phản hồi thân thể nhận được vẫn giống như trước khi những người đó rời đi, trong phòng chỉ có một cái sô pha, một bàn trà, nơi xa hơn chút là phòng bếp nửa mở, bàn ăn ghế dựa đầy đủ mọi thứ, không hề có gì thay đổi.

Cho nên một người mới như hắn, dưới tình huống chuyện gì đều không làm, vậy bên người do đâu sẽ xuất hiện nhiều người vây xem như vậy?

Khải Vô Minh khó có khi cảm thấy một chút mờ mịt, không thể vô duyên vô cớ mà xuất hiện biến hóa, cho nên vấn đề xuất hiện ở nơi nào?

Cùng lúc đó, trên lầu hai.

“Mỗi phòng chúng ta nhanh chóng kiểm tra một lần, phó bản này là phó bản sắm vai, nội dung có liên hệ với thuộc tính của mỗi người. Mọi người nếu nhìn đến đồ vật nào quen thuộc thì phải viết ra, nhưng không cần dịch chuyển đồ vật lung tung, mỗi phòng mười phút, không có vấn đề gì chứ?”

Âm thanh Tống Chân mang theo sự tự tin không thể nghi ngờ, những người còn lại đã sớm bị dọa phá gan, nửa câu đều không dám nói, ngay cả Triệu Hòa Vũ cũng lo lắng Tống Chân ghi thù mà bỏ rơi mình, liền càng nghe lời hơn so với những người khác.

Thấy thế, Tống Chân cong cong môi, đẩy ra cửa phòng. Người khác đều sốt ruột nhìn quanh bốn phía tìm kiếm manh mối. Còn đối với thân phận mình, hắn sớm đã có suy đoán. Trước khi tiến vào thế giới này, hắn là một bác sĩ, thân phận trong phó bản tân thủ đầu tiên của hắn cũng là bác sĩ. Hiện tại, ở phó bản tân thủ khác, thân phận phỏng chừng sẽ không thay đổi.

Hắn không tiết lộ rằng thân phận cốt truyện trong phó bản đều rất quan trọng, nhóc người mù nếu có may mắn đoán được mắt mù là một đặc thù, cũng sẽ không thể tránh thoát đòn tấn công thứ hai của quái vật dưới lầu. Nếu không lên trên, khả năng cao sẽ chết ở dưới đó, cho nên chỉ còn cách để bọn họ tìm ra thân phận thay cậu ta.

Mắt mù cũng coi như là một cái đặc thù, chỉ cần tìm được vật phẩm phù hợp đặc thù này.

Để hắn ngẫm lại, phòng của một người mù sẽ có thứ gì đây?

“Chữ nổi?”

Khải Vô Minh ngồi xổm bên cạnh sô pha, tháo xuống găng tay trên tay trái, thong thả sờ dọc theo tay vịn, trên tay vịn bằng gỗ điêu khắc những hoa văn phức tạp. Tuy nhiên, trên đó tồn tại những chấm nhỏ mà người bình thường sẽ vô cớ bỏ qua, chính chúng lại truyền đạt tin tức cho Khải Vô Minh.

“—— ghế sô pha.”

Phía trước còn có hai chữ, nhưng đã bị cố tình gạch bỏ.

Đứng dậy, bước nhanh tới vị trí bàn ăn, tổng cộng có sáu chiếc ghế. Bắt đầu từ chiếc ghế đầu tiên ở phía đông, ghế thứ hai bên tay trái cũng có chữ nổi trên chỗ tựa lưng.

“Ghế dựa.”

Chỉ có hai từ.

Khải Vô Minh hồi tưởng lại từng màn từ khi bắt đầu tiến vào thế giới này, ban đầu phát hiện chính mình ngồi ở trên sô pha, trừ cái này ra còn có tiếng hít thở của sáu người, căn cứ tư thế của bọn họ——

Khoan đã?

Hóa ra là vậy.

Khải Vô Minh rốt cuộc đã biết ý tứ sau câu nói tốt nhất không nên giấu giếm thông tin cá nhân của Tống Chân. Cũng khó trách hắn không chút nghĩ ngợi đã dẫn người đi lầu hai. Lầu một nhìn một cái liền không sót thứ gì, trên cơ bản không có khả năng che giấu tin tức quan trọng. Tống Chân có kinh nghiệm, khẳng định ngay từ đầu đã biết thân phận của mình, cho nên hắn mới cố tình che giấu. Mục đích chính là để trong thời gian được bảo hộ khiến những người khác dốc toàn lực giúp hắn tra xét manh mối.

Cũng chính vì thế hắn mới có thể đem thông tin về thời gian nói cho mình, cho chính mình một cơ hội cuối cùng để tự cứu. Dù sao một người mù tìm ra manh mối về người mù sẽ dễ dàng hơn nhiều so với người bình thường.

Khoảng cách thời gian một giờ còn 47 phút, Khải Vô Minh tạm dừng hành vi thăm dò, ngồi trên chiếc ghế có khắc chữ nổi. Tầm mắt theo dõi bên người không giảm ngược lại còn tăng. Chậm rãi đeo lại găng tay, hắn bắt đầu tự hỏi nguyên nhân tại sao.

【 Từ diễn đàn tới, lời người này nói thật sự ấn tượng. Lần đầu tiên gặp một người mới đúng lý hợp tình dùng nhãn để công khai biện minh cho việc không tham gia thăm dò phó bản 】

【 Từ diễn đàn tới +1, anh trai nhỏ streamer đẹp thật đấy, nhưng cái góc nghiêng này lại kết hợp với câu nói kia khiến tôi cảm thấy có chút mỉa mai, khẳng định là streamer cũ đó không có ý tốt 】

【 Mấy đứa nhìn mặt có thể dùng chút não hay không, chưa làm cái gì liền đoán streamer cũ không có ý tốt? Sao mày không nói hắn không thăm dò liền biết thân phận kịch bản của mình đi! 】

【 Xin phép được phổ cập khoa học cho người mới tới nha, streamer【 bình hoa 】này là một người mù, anh ấy không có khả năng thăm dò hay làm gì cả 】

【 Thế cậu ta tiêu rồi, nếu không thăm dò thì chốc nữa cậu ta không nghi ngờ sẽ bay màu. 】

【 Vừa rồi không phải cậu ấy có sờ sô pha cùng ghế dựa sao? Khả năng cao có thể đoán được thuộc tính mắt mù có quan hệ tới thân phận? 】

【 Lầu trên là người mới à? Quái vật hỏi thân phận có trình tự, người đầu tiên sẽ hỏi hai lần, chỉ có một cái đặc thù không thể cứu cậu ta được hai lần 】

【 Vậy cái này xem như chết mở màn sao? Mỹ nhân bị tra tấn chết, cảnh tượng này quá đẹp, mlem mlem! Chờ mong! 】

【 Có trò hay, tôi cược hai tích phân, nhóc mù sẽ trở thành nhân vật chính phim kinh dị! Mlem mlem 】

【 Tôi theo dõi rồi! 】

【 Tôi cược món hầm】

Tại lúc mọi người đều không phát hiện, phòng livestream của Khải Vô Minh nhận được càng ngày càng nhiều sự chú ý, gần như ngay lập tức đã bị đẩy lên trang đầu. Bên cạnh giao diện đặt cược là tuyên ngôn gây sốc của anh, khiến người xem ngạc nhiên, ồ ạt tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, nhưng lại bị cuốn hút bởi vô vàn món ăn ngon. Vào lúc đêm khuya, thật khó để không đặt cược cho những món ăn yêu thích của mình.

【 Kiểm tra đo lường đến tích phân đặt cược đã vượt quá một vạn, quái vật tiến vào trước thời hạn, mong streamer chuẩn bị sẵn sàng 】

Phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên bay ra một hàng chữ lớn màu vàng sáng lấp lánh, đem bầu không khí vốn dĩ rất sôi động trực tiếp đẩy lên đến đỉnh điểm.

Mỹ thiếu niên mù lòa sắp bị quái vật tàn nhẫn sát hại, tương phản quá mức thật làm người kích động.

Khải Vô Minh chau mày, hai mắt vô thần lần nữa sinh ra hàn ý, thật phiền phức.

Những ánh mắt dò xét vô tận khiến hắn cảm thấy vô cùng chán ghét, một ý niệm khát máu nháy mắt tràn ngập trong óc.

Mà đúng lúc này, hắn cảm thấy trước mặt đột nhiên chợt lạnh, dày đặc hủ bại tanh hôi ập vào mặt, “Thưa khách quý, xin hỏi ngài đã tìm được thân phận của chính mình rồi sao?”

Không có phóng ra bức xạ hồng ngoại như người sống, ngược lại càng giống một thi thể. Mùi hôi thối khiến người khác ghê tởm cùng hơi lạnh theo lời nói phả trên mặt, ác ý cùng sát ý đan xen, như có thực chất đụng vào hắn.

Khải Vô Minh cảm thấy ngón tay lại ngứa, hắn còn nhớ rõ trước đó Tống Chân đã bộc phát ra lực lượng không phù hợp với hình thể. Ở phân khu linh dị thần quái còn lựa chọn tăng cường tố chất thân thể, có thể nhận thấy giá trị vũ lực cao chưa chắc không thể tạo thành thương tổn đối với bọn chúng.

Hắn hiện tại có chút không quá muốn trả lời vấn đề của con quái vật kia. Chỉ cần hai phút, hắn liền có thể đem khối thi thể ghê tởm này biến thành thịt vụn.

Hết chương 3.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play