Nếu như hình hài của trầm cảm như cái kính vạn hoa, nếu như không phải
ai cũng có những biểu hiện giống nhau và chúng cũng không xuất hiện ở
mức độ như nhau, thì khi nào một cá nhân có thể được coi là có bệnh trầm
cảm, còn khi nào thì chúng ta nói rằng họ có một số dấu hiệu của nó,
nhưng chưa ở mức bệnh lý?
Người ta thường dựa vào hai “kinh thánh” trong ngành để trả lời câu hỏi
này. Một là Cẩm nang chẩn đoán và thống kê rối loạn tinh thần của Hiệp
hội Tâm thần học Mỹ. Tên tiếng Anh của nó là Diagnostic and Statistical
Manual of Mental Disorders (DSM), nó đang ở phiên bản số năm, nên có
tên đầy đủ là DSM-5. Hai là Hệ thống phân loại bệnh quốc tế (International
Classification of Diseases) viết tắt là ICD, do WHO ban hành, phiên bản
mới nhất là ICD-11 mới được cập nhật hai năm nay. Hai hệ thống có
những khác biệt nhỏ, đi sâu vào chúng sẽ khá thú vị nhưng lại vượt quá
phạm vi và mục đích của chúng ta ở đây. Do sự thuận tiện trong việc tiếp
cận các tài liệu chuyên môn dựa trên DSM-5, chúng ta sẽ chủ yếu tham
khảo và đề cập tới hệ thống phân loại và chẩn đoán này.
Trong thế giới của DSM-5, trầm cảm không phải là một, mà là một
nhóm bệnh, mang tên Những rối loạn trầm cảm (Depressive disorders).
Trong nhóm này, bệnh phổ biến nhất và được công chúng biết tới rộng rãi
nhất, là trầm cảm chủ yếu (major depression). Khi nói tới trầm cảm, phần
lớn muốn nói tới căn bệnh này, và chúng ta cũng vậy.
Ngoài ra, nhóm này còn có một loạt các bệnh khác, ít nổi tiếng hơn. Đó
là:
trầm cảm dai dẳng;
trầm cảm do thuốc hay chất kích thích gây ra;
trầm cảm do một bệnh khác gây ra;
rối loạn phiền muộn tiền kinh nguyệt;
rối loạn mất điều hòa tâm trạng, và
trầm cảm khác (những gì không thể dán các nhãn bên trên thì được đưa
vào đây).
Rối loạn phiền muộn tiền kinh nguyệt và rối loạn mất điều hòa khí sắc
là hai căn bệnh mang tính đặc thù, một cho phụ nữ trong tuổi sinh nở và
một cho trẻ dưới mười tám tuổi, và chúng là những minh chứng cho sự
phong phú và cũng rất kỳ lạ của hiện tượng mang tên trầm cảm. Rối loạn
phiền muộn tiền kinh nguyệt xảy ra ở gần hai phần trăm phụ nữ. Họ rơi
vào trầm cảm tầm một tuần trước kinh nguyệt và trở lại bình thường vài
ngày sau khi bắt đầu có kinh.
Rối loạn mất điều hòa tâm trạng là một bệnh của tuổi thơ và được cho
là xuất hiện ở từ hai tới năm phần trăm trẻ em ở lứa tuổi bảy tới mười tám.
Trẻ mắc rối loạn này thường xuyên có những cơn bùng nổ không phù hợp
với lứa tuổi, chúng chửi bới, phá phách đồ đạc, đánh người khác hoặc
chính mình. Những cơn này xảy ra ba hoặc nhiều lần hơn mỗi tuần và ở ít
nhất hai không gian khác nhau, ví dụ ở nhà và ở trường. Giữa các cơn
bùng nổ, trẻ thường xuyên ở trong trạng thái cáu kỉnh, giận dữ. Nhiều trẻ
mắc bệnh này cũng có đủ triệu chứng để được chẩn đoán là có rối loạn tăng
động giảm chú ý (ADHD) cũng như chẩn đoán trầm cảm chủ yếu (trong
trường hợp này, trẻ có cùng lúc hai bệnh trong nhóm trầm cảm). Hiển
nhiên, rối loạn này khiến trẻ gặp rất nhiều khó khăn trong việc kết bạn và
sinh hoạt ở nhà và ở trường. Sự hung hãn, việc nghĩ và tìm tới cái chết là
phổ biến.
Hai rối loạn trên cũng mới chỉ được Hiệp hội Tâm thần học Mỹ khai
sinh từ gần một thập kỷ nay, cùng với sự ra đời của DSM-5. Những trường
hợp như thế không hiếm. Rối loạn căng thẳng hậu chấn thương (PTSD)
chẳng hạn, một trong những rối loạn tâm lý phổ biến nhất, cũng chỉ được
đưa vào DSM từ năm 1980, khi người ta quan sát thấy nó ở rất nhiều cựu
chiến binh Mỹ từ chiến trường Việt Nam trở về. Với định nghĩa bệnh mới
này, người có những biểu hiện của nó được coi là có phản ứng bệnh lý
trước áp lực cực đoan bên ngoài, còn trước năm 1980, cũng chính những
biểu hiện đó được coi là phản ứng bình thường của con người. Qua đó để
thấy rằng hiểu biết về tâm bệnh nói chung và về trầm cảm nói riêng vẫn
đang liên tục được mở rộng và chịu biến động; tên, phân loại, hình dạng và
b�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT