Du Đào giật mình khi mèo con bất ngờ chạm vào mặt mình, nàng chớp mắt.
Hả?
Mèo con ở gần nàng đến như vậy, chẳng lẽ nó bằng lòng để nàng chạm vào sao?
Có lẽ là do bị bệnh cho nên ý thức của nàng không được tỉnh táo cho lắm, Du Đào chợt nghĩ vậy, nàng vươn tay ra ôm lấy con mèo vào lòng, đầu mèo đặt trên vai nàng.
Nàng khẽ thì thầm, dùng giọng mũi nói: “Oa, mèo con, rốt cuộc ngươi cũng chịu để ta ôm rồi.”
Không kịp đề phòng bị nữ hài ôm chặt, hai mắt ánh vàng của mèo đen hiện lên một tia kinh ngạc, được ôm vào lòng ấm áp, tai mèo trong nháy mắt đỏ lên, cái đuôi mèo vốn ung dung bị giữ cứng ngắc.
Móng vuốt của mèo nhỏ bất an đẩy đẩy, cố gắng thoát ra nhưng Du Đào không cho nó cơ hội, khẽ ngâm nga nói: “Mèo con rơi vào tay ta, ta làm sao có thể để cho ngươi chạy trốn đây!”
“Lần này ngươi có cào ta thì ta cũng sẽ không buông ra đâu!”
“...” Vô lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play