Vì cả Lâm Lâm sư thúc và Thu Triều sư thúc đều không hiểu rõ thú ngữ nên Du Đào ôm chặt cuốn sách trong tay, quyết định hỏi những người khác.
Hôm qua... tiểu sư huynh nói rằng nếu có gặp khó khăn gì thì nàng có thể đến gặp hắn.
Trở lại Vân Cảnh Phong, Du Đào bước lên bậc đá lên núi, vừa ngẩng đầu nàng đã bắt gặp ánh chiều tà của mặt trời lặn, vốn định quay về trúc đình Hoài Thủy nhưng nàng dừng một chút, lại đi về phía một nơi cao trên núi.
Hoàng hôn sống động, những đám mây có nhiều hình dạng khác nhau. Du Đào tuỳ tiện tìm một tảng đá ngồi xuống. Dường như có một bóng đen nhỏ bên cạnh nàng. Nàng không chú ý, chỉ nghĩ rằng đó là bóng của một cái cây.
Gió chiều thổi trên núi, nàng ngắm hoàng hôn từ xa, ống tay áo tung bay.
Du Đào nhìn chằm chằm vào nó một lúc lâu, cho đến khi mặt trời đỏ đã lặn hoàn toàn, những ngôi sao ló ra trên bầu trời cùng với mặt trăng lưỡi liềm.
Vào lúc này, không có Chúc Minh Ngọc và Lục Thanh Vũ bên cạnh, nàng chỉ có một mình, những cảm xúc bị kìm nén trong lòng nàng bỗng trào dâng.
Nàng hiếm khi ngắm hoàng hôn, hay phải nói rằng nàng luôn tránh ngắm nó trong tiềm thức.
Nơi nàng sống là một tiểu thành ven biển, nơi có cảnh hoàng hôn rất tuyệt, trong ánh mặt trời đỏ rực tạo nên một cây cầu dẫn đến hoàng hôn được lát bằng những tia sáng vàng, biển đầy sương mù giống như một vùng đất thần tiên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play