Trên người tiểu sư huynh có hương vị rất dễ chịu, giống như tùng chi hay là cây linh sam, Du Đào cũng không thể phân biệt được, chỉ biết đó là mùi gỗ thoang thoảng hòa với không khí thanh đạm, sạch sẽ của tuyết làm cho người khác thoải mái thư giãn.
Hơn nữa trên người hắn thật sự rất ấm áp, áo quần mùa xuân hơi mỏng nên không thể giữ ấm được, Du Đào vẫn đang run lên vì lạnh, nàng gần như không thể khống chế được mà muốn dựa gần hơn một chút để hấp thụ một chút hơi ấm.
Nhưng rốt cuộc nàng vẫn không dám làm như vậy, chỉ vùi mặt vào vai thiếu niên, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Thiếu nữ trên lưng giống như một khối băng vừa được lấy ra từ hầm băng, thậm chí hô hấp cũng không có chút độ ấm nào.
Úc Ly hơi hơi nhíu mày.
Sau khi tu vi của hắn tăng lên, cảm giác của hắn đối với thời tiết bên ngoài lạnh hay nóng đã giảm đi rất nhiều, thời tiết lạnh giá khắc nghiệt này đối với hắn chẳng là gì, nhưng lại không phải là điều mà Du Đào có thể chịu đựng được lúc này.
Chưa kể Du Đào đã ở nơi băng thiên tuyết địa này mất ba bốn canh giờ.
Huyễn Hư Ảnh có mấy ngàn cảnh
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).