Khi đang hứng một cốc nước, Vãn Gia
đột nhiên bị ai đó chặn lại trong phòng trà.
Người nọ mặc váy không tay dài đến
đầu gối, phần váy dưới đầu gối còn có một đường cắt xẻ nhẹ, làm bằng chất liệu
dệt kim mỏng, khi đi lại trông giống như một chiếc đuôi cá.
Người kia lắp bắp lên tiếng: “Chị
Vãn Gia...”
“Dương Lộ, có việc gì sao?” Vãn Gia
nâng đế chiếc cốc lên, xoay người nhìn lại.
Đối phương ngập ngừng: “Tin nhắn của
em...”
“Chị thấy rồi.”
Dương Lộ nghe vậy, tròng mắt cô ta
chuyển động hai lần: “Tối hôm qua em gọi điện thoại cho chị, chị cũng không bắt
máy...”
“Dương Lộ, chúng ta chỉ là mối quan
hệ đồng nghiệp, em không thể nói về những vấn đề riêng tư của em với chị được
đâu.” Vãn Gia ngắt lời cô ta, bình tĩnh trả lời: “Hơn nữa là em cũng không ở
trong tổ của chị. Chúng ta không có điểm chung về công việc, chị cũng không thể
nghĩ ra bất kỳ nghĩa vụ nào mà chị phải nhận cuộc điện thoại cá nhân của em vào
một đêm cuối tuần cả.”
Lời nói thật sự không hề có sự khách
sáo nào, sắc mặt Dương Lộ tái nhợt, mất khống chế nói: “Chị Vãn Gia...”
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp này, Vãn Gia
dần cảm thấy quen thuộc.
Ánh mắt, đôi môi, cử chỉ, cách ăn
mặc, thậm chí cả giọng nói đều có phần giống với Thang Vũ đó.
Dương Lộ bị cô nhìn đến hoảng sợ,
nước mắt lưng tròng và đôi lông mày xinh đẹp của cô ta bất an mà giật giật:
“Chị Vãn Gia, em không cố ý quấy rối chị đâu, nhưng em, em thực sự không biết
phải làm gì với vấn đề đó cả...”
“Em không có thông tin liên lạc của
giám đốc Phan sao?”
Câu nói của cô ta bị cắt ngang,
Dương Lộ cắn cắn môi, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Trong lòng rõ ràng là có tính toán
mà còn muốn người khác phải suy đoán, muốn mượn miệng của người khác nói ra,
mộng tưởng như thế là quá lớn rồi.
Vãn Gia không có hứng thú phối hợp,
vì vậy cô liền lấy điện thoại di động ra: “Chị sẽ giới thiệu một người cho em.
Nếu em không liên lạc được với giám đốc Phan thì em có thể thử tìm người này.”
Nói xong, cô đẩy tài khoản WeChat
của Thang Vũ cho Dương Lộ, sau đó đi thẳng ra khỏi phòng trà.
Trở lại nơi làm việc của mình, Vãn
Gia bận rộn với công việc một lúc.
Khi giám đốc Phan xảy ra chuyện,
cuối cùng công ty cũng bị giải thể.
Công ty này không phải là một ngành
nặng về mức vốn, nguồn nhân tài sẵn có và không tốn quá nhiều chi phí để vận
hành, đối với Phan Phùng Khải, người vừa mới tốt nghiệp vào thời điểm đó thì đó
là một trong số ít những lựa chọn phù hợp.
Dựa vào số ít người còn lại, Phan
Phùng Khải đã hạ mình đi BD* khắp nơi, từ từ đưa công ty đi lên.
*BD: Business
Development (BD) tên tiếng Việt được hiểu là bộ phận phát triển kinh doanh
trong tổ chức/Doanh nghiệp. Công việc chính của nhận sự Business Development là
tạo lập và xây dựng mối quan hệ hợp tác lâu dài với khách hàng.(Ứng dụng TᎩT)
Săn đầu người mang tính chất tiêu
thụ, ngưỡng cửa không cao nhưng trần nhà cao, thuộc ngành đầu vào rộng nhưng
đầu ra khắt khe.
Tổ của Vãn Gia chủ yếu phụ trách
lĩnh vực bất động sản thương mại, khi mới vào ngành, cô vừa học cách lập bản đồ
vừa học cách làm việc với email, giờ đây còn phải cắn răng nghiên cứu ngành
này, học cách giao tiếp và gặm nhấm các thuật ngữ chuyên môn trong JD.
Cũng có những trường hợp ứng viên bị
đơ người khi được hỏi, người tuyển dụng phải biết cách xử lý tình huống chuy ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).