[Bạn nhận được lời mời từ Henry của
hành tinh Chiến Đấu, Mark của hành tinh thông thường, Cẩm Xuyên của hành tinh
hỗn loạn, Lăng Bất Thần của Lam Tinh. Xin mời lựa chọn chấp nhận hoặc từ chối.]
[Bạn bị Vạn Nhân Trảm, Đoàn Vu Thần sử
dụng thẻ ràng buộc, các bạn đã trở thành đồng đội, quyền trò chuyện trong đội
đã được mở trong quá trình thành lập đội.]
Hòa Ngọc hơi nhướng mày, trừ Vạn Nhân
Trảm ra, những người đều là những người Hòa Ngọc không nghĩ tới.
Thế nhưng cậu đã ngộ ra trong chốc lát.
Với tư cách là tuyển thủ nổi tiếng
nhất, cũng là tuyển thủ chơi xuất sắc nhất vòng một, chắc chắn Hòa Ngọc sẽ
được các tuyển thủ dự thi khác chú ý.
Bọn họ không biết năng lực chiến đấu
và phiếu bầu của cậu, nhưng bọn họ biết cậu thực sự thu hút người xem.
Với những tuyển thủ không nổi tiếng,
thực lực không mạnh, cho dù bọn họ mời ai cũng sẽ bị từ chối. Một khi đã như
vậy, bọn họ đánh cược vào mời người nổi tiếng nhất.
Nhỡ đâu lại thành công.
Henry của hành tinh Chiến Đấu hẳn là có
chút thực lực, cho nên gã đã gửi lời mời với Hòa Ngọc từ sớm.
Trong lúc Hòa Ngọc đang suy nghĩ
trong chốc lát, lại có vài lời mời lập tổ đội gửi đến, có cái tên trông hơi xa
lạ, lại có cái tên nhìn vô cùng quen thuộc.
Xì, đây là hào quang của người nổi
tiếng nhất.
Đạn mạc.
"Vậy mà có rất nhiều người mời
Hòa Ngọc, sợ hãi."
"Có gì mà sợ, nếu tôi ở trong trận
đấu, tôi cũng mời Hòa Ngọc. Cậu ta nổi tiếng, tuy không biết năng lực chiến
đấu nhưng cũng không biết mấy cao thủ kia có phải siêu mạnh hay không. Do đó
chọn cậu ta không chỉ có thể mang đến sự chú ý và ủng hộ mà không cứ là phải
thất bại."
"Chậc chậc, không trách được. Vậy
cậu ta sẽ chọn ai nhỉ?"
"Ai biết được, bộ não của Hòa
Ngọc luôn kỳ quặc mà."
"Vạn Nhân Trảm ràng buộc Hòa Ngọc
cũng bình thường, dù sao anh ta vẫn hô hào muốn giết Hòa Ngọc, nhưng Đoàn Vu
Thần là sao đây?"
Bậc thầy rèn đúc Đoàn Vu Thần ràng
buộc Hòa Ngọc.
Điều này thực sự vượt qua sức tưởng
tượng của rất nhiều người xem, bọn họ nghĩ rằng người ràng buộc Hòa Ngọc là
Trấn Tinh và Eugene, nhưng lại không nghĩ đến Đoàn Vu Thần.
Vạn Nhân Trảm và Đoàn Vu Thần là hai
tuyển thủ ràng buộc đã trở thành đồng đội của Hòa Ngọc. Đoàn Vu Thần chỉ gửi
đến một tin nhắn.
[Ở đâu?]
Vạn Nhân Trảm nhắn một tràng.
[Mày ở đâu?]
[Tao nói cho mày biết, mày toang rồi.
Phó bản tiếp theo chắc chắn tao sẽ giết mày.]
[Mày có thông minh nữa cũng vô dụng,
vào phó bản nghiêm túc chờ chết đi.]
[Nếu mày tự nguyện nhận thua, hoặc
là...]
Hòa Ngọc mặc kệ tất cả, cậu chấp
nhận lời mời của Lăng Bất Thần.
[Chúc mừng Hòa Ngọc của Lam Tinh và
Lăng Bất Thần của Lam Tinh đã lập tổ đội thành công.]
Đạn mạc lập tức bị "ha ha
ha" càn quét.
"Ha ha ha ha ha cười chết
tôi."
"Tuyển thủ không biết năng lực
chiến đấu của tuyển thủ khác. Chẳng lẽ hai người này đều nghĩ năng lực
chiến đấu của đối phương là cao thủ sao?"
"Năng lực chiến đấu của người
Lam Tinh rất kém. Ha ha ha, hai tuyển thủ có năng lực chiến đấu thứ nhất đếm
từ dưới lên của Show sống còn đỉnh lưu
lập tổ đội thành công, ha ha ha."
"Lam Tinh cũng có người có năng
lực chiến đấu cao, tên là Bạc Kinh Sơn, năng lực chiến đấu đã cấp A rồi.
Tuy rằng chưa đủ mạnh, nhưng lúc qnh ta bay lên cực kỳ đến sợ."
"Tôi nóng lòng muốn nhìn hai tuyển
thủ có năng lực chiến đấu đếm ngược chạm mặt.”
Lam Tinh.
Vẻ mặt Vệ Gia Quốc phức tạp:
"Lăng Bất Thần và Hòa Ngọc lập tổ đội sao? Bọn họ đều là người Lam Tinh,
phối hợp lại chắc hẳn sẽ càng ăn ý, nhưng còn hai người kia..."
Hai người kia có hơi mông lung.
Ai biết được chung đụng cùng nhau sẽ
cọ ra hoa lửa gì chứ.
Trịnh Khắc gật đầu: "Lúc mới bắt
đầu chọn người, hai người bọn họ trông đều không lạc quan mất, nhưng cho tới
bây giờ họ thật sự là những tuyển thủ Lam Tinh thu hút sự chú ý của nhiều người
nhất. Đặc biệt là Hòa Ngọc, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người."
Diệp Khai Quân: "Trừ năng lực
chiến đấu ra, tôi vẫn rất muốn xem bọn họ hợp tác."
Trịnh Khắc: "Có lẽ sẽ hòa
hợp."
Tim ông ta bỗng nhiên thắt lại, tiếp
tục nói: "Phó bản tiếp theo sẽ không cho tuyển thủ hợp tác, là phó bản
chém giết tàn bạo sao?"
Những người khác cũng thay đổi.
Cho dù biết show sống còn này là show
sống còn chém giết, chỉ còn một người sống sót ra khỏi trận đấu, bọn họ cũng
không muốn nhìn thấy hai tuyển thủ Lam Tinh tiếng tăm nhất chém giết lẫn nhau.
Vệ Gia Quốc hít sâu một hơi:
"Tiếp tục xem đi, chờ vòng đấu loại thứ hai bắt đầu sẽ biết."
Hòa Ngọc cung cấp định vị cho Lăng Bất
Thần, Vạn Nhân Trảm, Đoàn Vu Thần, đứng tại chỗ chờ đợi.
Trong lúc đang chờ đợi, cậu vừa ngẫm
nghĩ về quy tắc, vừa nghe ngóng động tĩnh xung quanh.
Quả nhiên không hổ là thời kỳ tổ đội
tâm cơ.
"Cậu ta mời tôi."
"Cậu nhận lời mời của cậu ta, sau
đó mời tôi. Tôi sẽ mời thêm Trương vào. Ba người chúng ta liên thủ, xử lý cậu
ta."
"Tôi mời cậu, nhưng cậu phải mời
người tôi chỉ định."
"Nói cho tôi là ai đầu tiên."
"Tôi biết Bart mời Khuê."
"Vậy tốt quá, cậu mời Bart, tôi đi
tìm Khuê, nói thầm với cậu ta trước."
"Trương mời tôi, chắc chắn cậu ta
muốn giết tôi."
"Không sao, chúng ta mời thêm hai
người nữa là đủ chín người, lời mời của Trương dùng hết, cậu ta chỉ có một
mình. Chúng ta chín chọi một, tất thắng. Trang bị của cậu ta sẽ là của chúng
ta.”
Hòa Ngọc kiềm chế cảm giác tồn tại của
mình, đứng ở một góc kín đáo, lắng nghe "kế sách" khủng khiếp của
những người qua đường này.
Người đầu tiên đến là Lăng Bất Thần.
Không chỉ có Lăng Bất Thần mà còn có
một người đàn ông xa lạ khác. Người đàn ông trông rất cường tráng giống như Vạn
Nhân Trảm, cảm giác vô cùng áp bách.
Nhưng giờ phút này, người đàn ông bất
mãn nói: "Lăng Bất Thần, rốt cuộc mày có ý gì?"
Lăng Bất Thần: "Trảm Đặc, tao chỉ
muốn lập tổ đội với mày thôi."
Trảm Đặc vuốt tóc: "Mày muốn lập
tổ đội với tao ư? Mày dùng thẻ tổ đội ép tao lập tổ đội với mày mà."
Anh ta giận dỗi, Lăng Bất Thần dừng
bước chân.
Hòa Ngọc đứng một góc cũng nhìn về
phía cậu ấy, hai người mắt đối mắt.
Trong giây phút ánh mắt họ chạm nhau,
tiếng ồn ào huyên náo xung quanh dường như đều lập tức im bặt.
Cho dù một số người tốt đến đâu cũng
nhất định sẽ có sự bất hoà.
Mà có những người, khoảnh khắc bạn chạm
mắt họ lần đầu tiên, bạn đã biết rằng hai người sẽ vô cùng hợp ý.
Đó là một loại ánh mắt trao đổi, một
loại cảm ứng tâm linh.
Lăng Bất Thần đã xem livestream của
Hòa Ngọc, cũng biết người này có khuôn mặt tuyệt mỹ, nhưng lần đầu gặp mặt vẫn
không tránh được rung động trong ánh mắt.
"Hòa Ngọc" cũng đã từng gặp
Lăng Bất Thần, không phải là tận mắt nhìn thấy mà là nguyên chủ từng gặp.
Lần debut của nguyên chủ, Lăng Bất Thần
đứng thứ nhất, Hòa Ngọc thứ hai.
Sau khi debut, nguyên chủ bắt đầu mơ
hồ, Lăng Bất Thần đi học ở học viện Âm nhạc, tương lai sau này sáng rọi rực rỡ.
Lăng Bất Thần không đẹp như Hòa Ngọc,
nhất là "sự quyến rũ" toát ra từ sâu thẳm trong tâm hồn của Hòa
Ngọc.
Nhưng cậu ấy cũng có khuôn mặt dịu
dàng như ngọc, tóc đen, con ngươi đen, cao hơn Hòa Ngọc, không hiểu sao qua
khe hở trong đám đông, Hòa Ngọc nhìn một cái lại thấy cậu ấy.
Lăng Bất Thần đột nhiên nở nụ cười:
"Tôi cảm giác như từng biết cậu."
Hòa Ngọc cũng cười: "Trùng hợp,
tôi cũng vậy.”
Ý của Lăng Bất Thần không phải là trong
vòng show sống còn kia mà là cảm giác.
Hòa Ngọc hiểu.
Hai người lại nhìn nhau cười, có cảm
giác ăn ý khiến cho người khác không thể lý giải được.
Mà Trảm Đặc bên cạnh nhìn Lăng Bất
Thần, lại nhìn người đứng đối diện. Người kia đeo kính không độ, trông giống
cậu thiếu niên vô cùng "nhu nhược".
Anh ta nhảy dựng lên: "Người mày
mời lại là Hòa Ngọc."
Anh ta quay sang, hạ giọng bên tai Lăng
Bất Thần: "Mày điên rồi. Tuy rằng người này không biết gì nhưng rõ ràng
không phải là người tốt, mày không sợ cậu ta tính toán chúng ta sao?"
Lăng Bất Thần chớp mắt: "Chỉ có
mỗi mày thôi."
Trảm Đặc: "..."
Tuy rằng Trảm Đặc rất ghét Lăng Bất
Thần, cũng không hề muốn vào trận đấu với cậu ấy một chút nào, nhưng bọn họ
có thể tin tưởng lẫn nhau.
Vòng tuyển chọn, vòng thứ nhất, tất cả
kinh nghiệm đều nói cho Trảm Đặc biết tuyệt đối không thể phản bội Lăng Bất
Thần.
Đó là bài học xương máu.
Do đó, Trảm Đặc sẽ không phản bội Lăng
Bất Thần.
Lăng Bất Thần mời Hòa Ngọc, đồng thời
ràng buộc Trảm Đặc là một sự đảm bảo quan trọng.
Trảm Đặc nghĩ, tiếp tục hạ giọng nói:
"Tuy rằng mày may mắn, nhưng năng lực chiến đấu của mày quá kém.
Chúng ta đừng qua lại với Hòa Ngọc, nhỡ đâu cậu ta quá mạnh thì sao? Hơn nữa
cậu ta cũng có thẻ tổ đội. Không được, tao phải mời thêm một người có thể hợp
tác chiến đấu."
Nói xong, Trảm Đặc gửi lời mời đến
Harvey, Harvey đồng ý.
Lăng Bất Thần bất đắc dĩ: "Có lẽ
Hòa Ngọc sẽ không âm mưu tính toán chúng ta đâu. Chắc có thể hợp tác với cậu
ấy."
Trảm Đặc: "Mày không xem trực
tiếp trước đó sao? Cậu ta khiến cả Trấn Tinh và Eugene đều..."
Hòa Ngọc đưa tay đẩy kính, cười nói:
"Các anh chắc chắn phải trao đổi nên phòng bị tôi thế nào ở cách tôi không
xa sao? Tôi có thể tiết lộ cho."
Lăng Bất Thần: "..."
Trảm Đặc: "..."
Trảm Đặc hơi xấu hổ, Lăng Bất Thần lại
không chút ngượng ngùng, cậu ấy rất tự nhiên bước đến bên cạnh Hòa Ngọc:
"Tôi và Trảm Đặc đã ràng buộc, anh ta còn mời thêm một tuyển thủ nữa. Cậu
thì sao? Cậu có mời thêm ai không?"
Hòa Ngọc: "Tôi vẫn chưa
mời."
Hòa Ngọc vừa dứt lời, giọng nói quen
thuộc vang lên: "Hòa Ngọc, mời tôi, mời tôi."
Eugene.
Cánh tay máy móc của Eugene đã được
cường hóa lại, vô cùng phấn khích chạy tới, trên khuôn mặt nhẵn nhụi mang theo
vẻ cởi mở tự tin.
Hòa Ngọc nhướn mày: "Ồ, anh muốn
vào trận đấu với tôi sao?"
Vẻ mặt Eugene vẫn nghiêm túc:
"Đúng vậy, cậu mời tôi đi."
Ánh mắt gã chú ý đến Trảm Đặc bên cạnh,
hơi nheo lại: "Đồng đội của cậu?"
Hòa Ngọc gật đầu.
Eugene vuốt cằm: "Đáng tin
không?"
Hòa Ngọc thản nhiên nói: "Đáng
tin hơn anh."
Eugene sửng sốt.
Trảm Đặc cũng ngây người.
Khuôn mặt của Hòa Ngọc vô cùng bình
tĩnh: "Eugene, lần sau khi nói dối trước mặt tôi nhớ ngụy trang tốt hơn
một tí. Lời mời của anh rất giả."
Eugene: "..."
Lại bị nhìn thấu.
Trấn Tinh đi tới từ trong đám đông:
"Eugene, tôi đã bảo ông không có cơ hội lừa được lời mời của Hòa
Ngọc."
Eugene không chột dạ chút nào, nhún vai:
"Chỉ thử một chút thôi."
Gã nhìn Hòa Ngọc, giải thích hợp tình
hợp lý: "Trận đấu loại tiếp theo không xác định được có thể hợp tác hay
không, tôi không muốn thành đồng đội của cậu."
Nếu là phó bản chém giết, Eugene nghĩ
rằng mình khó có thể thắng được Hòa Ngọc.
Mà nếu gã thua cậu, Hòa Ngọc rất có
thể sẽ phải giết chính bản thân.
Dù cho gã có đủ phiếu bầu từ vòng
trước, cũng không gì dám chắc rằng vòng này sẽ đủ sử dụng. Gã muốn tách Hòa
Ngọc ra ở vòng này, thể hiện nhiều hơn, nhận được nhiều phiếu bầu hơn và đảm
bảo rằng một trăm phần trăm gã có thể thăng cấp ở vòng thứ ba.
Vậy vòng thứ ba, gã sẽ dám vào phó bản
cùng Hòa Ngọc.
Người không bị chỉ số thông minh của
Hòa Ngọc lấn áp thì không thể giải thích được nỗi đau khổ này.
Suy nghĩ của Trấn Tinh cũng vậy.
Do đó Eugene vừa rồi nhắc tới tổ đội
cũng chỉ để lừa cơ hội gửi lời mời của Hòa Ngọc.
Đều là đối thủ, có thể hãm hại được thì
hãm hại một phen.
Hòa Ngọc muốn thu mình lại, nhưng cậu,
Trấn Tinh, Eugene, Trảm Đặc tụ tập ở góc này rất khó để không gây sự chú ý,
xung quanh không ngừng có người vây lại xem.
Đây là thời điểm thu hoạch tin tức và
tình báo rất tốt, dỏng tai nghe lén cũng tốt.