Tất
cả các đại ca đều tập hợp lại, cũng vì vậy, lúc này gần như người xem toàn bộ
vũ trụ đang theo dõi họ bàn bạc.
Nhìn
các đại ca dưới tàng cây và nhìn... cái người trên cây kia.
Rất
nhiều người đang ở trong phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc không còn cách
nào, vị trí này thực sự là rất tốt, chẳng những từ trên cao nhìn xuống có thể
nhìn rõ mọi người mà còn nghe thấy rất rõ.
Hòa
Ngọc lẩm bẩm câu gì đó, không ai đang bàn bạc sôi nổi dưới tàng cây nghe thấy,
nhưng cậu phát trực tiếp nên mọi người đều nghe được.
Vốn
phòng phát sóng trực tiếp đang thảo luận dữ dội, toàn bộ đạn mạc trống không.
Cuộc
thảo luận về hợp tác giữa các đại ca dừng lại.
Cuộc
thảo luận về năng lực chiến đấu của Hòa Ngọc dừng lại.
Cuộc
thảo luận về tuyển thủ lợi hại dừng lại.
Sau
một lúc trống không và im lặng quỷ dị, cuối cùng cũng có một vài màn đạn mạc ——
"..."
"...
Trong một lúc, tui không biết phải nói gì."
"Có
một khả năng… họ đang nói đến ông đó?"
"Tuyển
thủ dự thi Hòa Ngọc hành tinh rác, thật không hổ là ông."
"Bọn
họ đang nói ông á!!"
"Chỉ
với một mình mà đắc tội tất cả đại ca, con mẹ nó cậu còn ở trên đầu họ, nếu có
người phát hiện... bọn họ không giết cậu cũng hành hạ cậu sống không bằng
chết!"
...
Lúc
này Coai luôn túc trực phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc.
Nói
thật thì với tư cách là một công dân hành tinh chính, dĩ nhiên anh ta sẽ
không ủng hộ một tuyển thủ hành tinh rác.
Nhưng...
Phòng
phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc có độc!
Lúc
nào cũng tỏ ra đơn thuần khiến Coai không khỏi tò mò, muốn xem trên người Hòa
Ngọc sẽ còn điều gì xảy ra thêm gì nữa và có thể... sáng tạo ra kỳ tích gì.
Coai
luôn cảm thấy Hòa Ngọc khác biệt với người khác, cậu chỉ có tám điểm năng lực
chiến đấu, vượt qua hàng triệu người trong tuyển chọn, một kẻ năng lực
chiến đấu thấp nhất.
À,
cũng là thứ hai đếm ngược của Lam Tinh, gọi là Lăng Bất Thần gì đó?
Nói
về Hòa Ngọc, chỉ có tám điểm năng lực chiến đấu, nhưng lúc nào cũng trên bờ vực
của cái chết.
Ví
dụ như lúc này, dưới tàng cây đều là cao thủ, phân công bất kỳ ai trong đó cũng
sẽ làm đội trưởng của một nhóm, đều rất có khả năng lọt vào vòng chung kết, trở
thành "đỉnh lưu".
Những
cao thủ này đang lên án Hòa Ngọc dưới tàng cây, cậu ngồi trong hốc cây phía
trên họ, thản nhiên ăn cá.
Thậm
chí, còn không biết người bọn họ nói chính là mình.
——
Ông còn hùa theo cái qq gì, bọn họ đang nói ông đó!
Chỉ
là dường như những cao thủ này dự đoán về năng lực chiến đấu của Hòa Ngọc
có chút vấn đề.
Coai
tâm tư phức tạp nghĩ, nếu như Hòa Ngọc thật sự chết ngay sau khi vòng đấu loại
bắt đầu, thế thì show sống còn sẽ kém thú vị hơn rất nhiều.
Một
người với năng lực chiến đấu tám điểm nhưng đã thu hút giá trị thù hận của rất
nhiều người, chừng nào còn tồn tại cũng đều đáng xem.
Hơn
nữa cậu thường xuyên... hành động một cách kỳ lạ.
Không
phải chỉ có Coai mới là người đang tâm trạng phức tạp, công dân Liên Bang có
người chụp màn hình, làm ra một tấm ảnh ——
Phía
trên là Hòa Ngọc hành tinh rác đang thản nhiên ăn cá.
Phía
dưới là một đám cao thủ liên bang đang tố cáo cậu. Chú thích: Bị mù.
Không
thấy Hòa Ngọc ở trên cây là mù.
Không
nhìn ra Hòa Ngọc là người hành tinh rác, năng lực chiến đấu kém, gà vô cùng
yếu, cũng mù.
Đây
là một lời chế nhạo từ khán giả Liên bang đối với các cao thủ, nhưng mà với
người Lam Tinh, đó là một tiếng thở dài nghiêm túc.
Hot
search Lam Tinh ——
"Hy
vọng Hòa Ngọc có thể vượt qua vòng loại cuộc thi, cho dù chỉ qua một vòng, để
có thể vả mặt những người đó thật mạnh!"
"Cầu
nguyện cho Hòa Ngọc có thể vượt qua vòng đầu tiên, một vòng thôi cũng
được!"
-
Về
ý kiến của khán giả, Vạn Nhân Trảm và những người khác đều không biết gì.
"Đừng
nói tới nó, nếu tao mà gặp được nó ở vòng loại cuộc thi..." Vạn Nhân Trảm
nghiến răng: "Tao nhất định sẽ xé xác nó ra thành từng mảnh, rửa
hận!"
Eugene
nghĩ đến dáng vẻ ung dung của cậu, cười nhạo.
—— Gã Vạn Nhân Trảm này, đúng là coi mình là
hạng nhất Show sống còn đỉnh lưu
chắc?
"Eugene, mày cười gì đó?" Ánh mắt
Vạn Nhân Trảm lạnh như băng, nhìn chằm chằm Eugene.
Eugene
nhún vai: “Tao có cười cái gì đâu.”
Gã
xoay người, xua tay: "Chúng mày tự lập đội đi, tao đi đây."
Nói
xong, Eugene sải bước rời đi, nhanh chóng biến mất ở trong không gian gấp khúc.
Vạn
Nhân Trảm âm trầm nhìn bóng lưng gã.
Đường
Kha: "Nếu anh ta không gia nhập đội chúng ta, làm sao bây giờ?"
Cách
Đới cười nhạt: "Vốn cũng không trông cậy anh ta gia nhập, gọi anh ta tới
chẳng qua là muốn xem kết quả thi tuyển của anh ta mà thôi."
Những
người khác nhìn về phía Vạn Nhân Trảm cùng Cách Đới.
Vạn
Nhân Trảm hít một hơi thật sâu: “Eugene rất may mắn, cấp bậc khi thi tuyển đa
dạng, chúng ta đang trong giai đoạn đầu của vòng loại, không thể động tới anh
ta, cho nên tốt nhất là không nên đi chung với anh ta."
Đánh
cũng không đánh lại.
Seattle
quấn tóc, nheo mắt lại: "Nhưng có lẽ chúng ta có thể xem anh ta chiến
đấu, xem năng lực chiến đấu của anh ta hiện giờ ra sao."
Cách
Đới gật đầu.
Early
ghé sát vào Seattle, đưa tay ra, Seattle lộ ra nụ cười tươi sáng, cũng đưa tay
ra, lộ ra đầu ngón tay đen nhánh, vô cùng đáng sợ.
Sắc
mặt gã thay đổi, đột nhiên rút tay lại: “Seattle, cô điên hả, làm gì mà để
toàn thân đều là độc?"
Seattle
cười lạnh: "Đề phòng anh đó, Early, tôi cũng không phải là người hành tinh
rác hay người hành tinh hỗn loạn yếu đuối."
Early
mất tự nhiên rút tay về.
Vạn
Nhân Trảm cũng nhìn gã cảnh cáo, nói: "Kiềm chế đi, mọi người đã thấy cánh
tay cơ giới của Eugene rồi, rất có sức uy hiếp. Bây giờ đã vượt qua vòng tuyển
chọn, điều quan trọng nhất là thu thập càng nhiều trang bị, chúng ta bàn bạc
cách đối phó với vòng tiếp theo."
Bỗng
nhiên, vẻ mặt của mọi người trở nên nghiêm túc.
Vạn
Nhân Trảm: "Theo kinh nghiệm lần trước, cuộc thi vòng loại sẽ chia khu,
các tuyển thủ dự thi có thể trải qua phó bản giống nhau, nhưng không phải tất
cả tuyển thủ sẽ thi đấu cùng nhau. Những người thi đấu cùng nhau có thể là đối
thủ, hoặc là đồng đội."
Gã
hơi hếch cằm, nói tới đây gã có sự tự tin.
Gã
không giống những người khác, gã đã tự trải qua cuộc thi lần trước, gã có kinh
nghiệm của riêng mình để truyền lại.
Mặc
dù toàn bộ quá trình đều phát sóng trực tiếp, nhưng là người trong cuộc cảm
giác sẽ không giống.
Đi
theo Vạn Nhân Trảm để biết kinh nghiệm của gã, đây mới là lý do những tuyển thủ
khác đồng ý hợp tác với gã.
Trên
cây, Hòa Ngọc gật gù gật đầu.
——
Ừm, biết rồi, tiếp tục.
Đạn
mạc: "..."
Vạn
Nhân Trảm tiếp tục: "Không biết phó bản giới hạn bao nhiêu người, nhưng dù
là bao nhiêu, đến lúc đó chúng ta cố gắng hết sức để vào cùng một phó bản, nếu
như chỉ có chúng ta thì sẽ hợp tác, nếu như có người khác..."
Ánh
mắt gã thâm độc: "Phải tiêu diệt trước!"
Hòa
Ngọc rất nghiêm túc lắng nghe, gật đầu lần nữa, tỏ vẻ đã hiểu.
Đạn
mạc: "..."
Vạn
Nhân Trảm: "Nếu mọi người đồng ý hợp tác với tao, chính là tin tưởng tao,
cho nên tao cũng sẽ giải thích cho chúng mày, đừng vội vượt qua phó bản đầu
tiên của vòng loại, cố gắng chờ thêm sẽ có NPC phát nhiệm vụ, có thể lấy được
trang bị được bọn họ thưởng."
Hòa
Ngọc chớp mắt, ngoan ngoãn gật đầu.
——
Ồ, thì ra là như vậy.
Đạn
mạc: "..." Vạn Nhân Trảm, tôi xin anh nhìn trên đầu xíu đi!
Vạn
Nhân Trảm như nhớ đến gì đó, còn nói: "Trang bị tùy thuộc vào khả năng của
chúng ta, nhưng nói trước, thằng con trai có tóc đen mắt đen giao cho tao, mạng
của nó chỉ có thể là tao lấy!"
Early
hừ lạnh một tiếng: "Tao cũng muốn mạng của nó, nếu tao gặp trước... vậy
coi như không tới lượt mày."
Vạn
Nhân Trảm mặt vô cảm nhìn gã: "Tao tin mạng của cậu ta chỉ thuộc về
tao."
Early
nhún vai: "Vào phó bản đi rồi nói."
Hòa Ngọc mờ mịt nghiêng đầu, cắn một miếng cá
khô nhỏ, tiếp tục nghiêm túc "nghe".
——
Hiển nhiên, cậu không nghĩ người có tóc đen mắt đen mà bọn họ nói đó là mình.
Đạn
mạc: "..." Phục.
Vạn
Nhân Trảm xách rìu, quay người: "Nên nói đã nói rồi, những thứ khác chờ
vào phó bản, biết các quy tắc rồi nói tiếp. Vẫn còn một đêm nữa, lát nữa tao đi
tìm người đó.”
Đôi
mắt gã hiểm độc.
Đám
người Early nhấc chân đuổi theo, bây giờ họ là đồng đội, tốt nhất là cùng hành
động.
Tất
nhiên, họ cũng muốn tìm người có tóc đen mắt đen, cậu trai đang gây nên sóng
gió.
Trên
cây.
Sau
khi Hòa Ngọc ăn cá khô, dùng khăn tay da cá lau sạch tay và miệng, siết chặt
quần áo, dựa vào hốc cây nhắm mắt lại, mắt kính nhẹ nhàng vắt lên cánh mũi.
Mười
phút sau, hơi thở của cậu trở nên dài hơn.
Đêm
đó, Hòa Ngọc ngủ rất ngon.
Vạn
Nhân Trảm và những người khác đã tìm kiếm cả đêm, nhưng chẳng thấy gì.
Người
xem trong phòng phát sóng trực tiếp xem cả đêm, dưới mắt xanh đen.
Đạn
mạc. . . Không còn gì để nói.
-
Hòa
Ngọc ngủ một giấc tỉnh dậy, trời đã sáng.
Cậu
lười biếng duỗi người, động tác nhàn nhã tự tại, còn hết sức nghiêm túc vệ sinh
cá nhân, ăn cá khô uống nước.
Đến khi cậu chỉnh đốn xong xuôi, một âm thanh
quen thuộc vang lên ——
“Tích —— Cuộc thi vòng loại đầu tiên, một triệu đến một
trăm nghìn sắp bắt đầu, mời các tuyển thủ hãy chuẩn bị để lựa chọn tiến vào đấu
trường phó bản!”
“Phó
bản tổng cộng có mười bản mô phỏng, mỗi bản mô phỏng phó bản có mười nghìn đấu
trường, mỗi đấu trường có thể vào mười người.”
“Bởi
vì trong vòng tuyển chọn không có người xem bỏ phiếu nên dựa theo tỷ lệ xem
phát sóng trực tiếp, độ bàn luận, tiến hành lựa chọn đấu trường theo thứ tự.”
Quy
tắc rất đơn giản, Hòa Ngọc hiểu ngay.
Có
một triệu tuyển thủ ở vòng loại tuyển chọn đầu tiên, được chia thành một trăm
ngàn đấu trường, mười bối cảnh phó bản khác nhau, mỗi bối cảnh mười ngàn đấu
trường, mỗi đấu trường mười người.
Tuyển
thủ được tiến hành lựa chọn dựa vào thứ tự độ hot.
Hạng
ở trên, thì có quyền ưu tiên.
Dẫu
sao, bối cảnh của mười phó bản cũng có khác biệt, có cái nhìn thì thấy khó, có
cái lại thấy rất đơn giản.
Người
xem trong phòng phát sóng trực tiếp cũng hiểu, lập tức bàn luận——
"Điều
này rất tốt, giữa các tuyển thủ không có sự tin tưởng, ngoại trừ những người đã
liên minh từ trước, những người khác chỉ muốn giết đối thủ ở trong đấu trường,
mỗi một phó bản một người sống sót thì chỉ còn lại một trăm nghìn người."
"Tất nhiên, nhất định có tuyển thủ liên
minh trong đấu trường, không chỉ một người sống, vậy thì có một số đấu trường
có thể không có ai còn sống!"
"Dựa theo thứ tự nổi tiếng mà sắp xếp
được phết, các cao thủ chắc chắn sẽ không chọn tham gia cùng một đấu
trường."
"Đúng
vậy, kẻ mạnh đấu với nhau ở lượt đầu tiên của cuộc thi vòng loại, rất không cần
thiết."
.
. .
Sau
khi giọng nói máy móc nói xong, trong đầu Hòa Ngọc liền hiện lên nội dung mười
phó bản.
Cậu
hơi nhíu mày.
Bên
Vạn Nhân Trảm cũng đang bàn bạc.
Annie:
“Phó bản mở ra rồi, chúng ta nên chọn phó bản nào đây?”
Vạn
Nhân Trảm tùy ý nói: “Không thành vấn đề, đều như nhau. Mười người một đấu
trường, Quân, mày chọn đấu trường khác đi, những người còn lại trong chúng ta
vừa đủ mười người."
Nhóm
của bọn họ có tổng cộng mười một người, Vạn Nhân Trảm trực tiếp loại bỏ người
kém nhất.
Early
huýt sáo, sắc mặt Quân rất xấu nhưng không dám phản đối.
Đường
Kha, Đoàn Vu Thần, Seattle và những người khác đều đồng ý.